[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 465 : Bạch Tê Yêu Thánh

Ngày đăng: 20:16 17/09/19

Bên trong tinh không vũ trụ mênh mông, một quan tài màu đen thật lớn đang rít gào phi hành, bên trên là một thanh đăng, ngọn lửa u u đang chiếu sáng phương xa hắc ám. Diệp Húc ngồi khoanh chân trên quan tài, Di la thiên địa tháp trên đỉnh đầu, từng đạo thuần dương linh khí từ trong tháp bay ra, bị nguyên thai phía sau hắn cắn nuốt luyện hóa, hóa thành tu vi bản thân, lập tức lại bị nguyên thần ngọc thụ hấp thu. Phía sau lưng hắn, nguyên thai giống như một vòng mặt trời chói chang phạm vi cả trăm cây số, so với ngọn lửa thanh đăng còn chói mắt hơn nhiều. Ba ba ba. Trong nguyên thai vang lên từng tiếng nổ mạnh, sóng nhiệt cuồn cuộn. Hiện giờ, tu vi của hắn tăng trưởng tuy rằng không được như lúc ở trong hành cung nghệ hoàng, nhưng đã có tiến bộ nhảy vọt. Lúc này Diệp Húc đã tu luyện tới cảnh giới dương thần tứ phẩm. Thời gian trôi qua, tu vi của hắn ngày càng hùng hậu, mặt trời chói chang phía sau càng lúc càng lớn, càng ngày càng nóng. Tu luyện đại nhật thuần dương vô cực kinh, khiến cho hắn không cần phải đi sưu tầm sát khí, chỉ cần từng bước tu luyện, thành tựu thuần dương no đủ, luyện thành nguyên thần là chuyện dễ dàng. Ầm vang. Một mảnh kiếp vân bay tới, thành hình ở trên đầu hắn, vô số lôi long di chuyển trong mây. Đây là long hán thiên kiếp của đại vu tam tướng cảnh, nguyên bản long hán thiên kiếp đối với Diệp Húc mà nói ra cực khó đối phó. Tuy nhiên lúc này đang ở trong tinh không, đã không có thái hoàng thiên giới thêm vào, cũng không có tàn niệm thái hoàng thiên thần vương làm chủ đạo, loại kiếp vân này đối với Diệp Húc mà nói, chỉ là bình thường. Hô! Hắn ngẩng đầu há mồm hút một cái, chỉ thấy lôi long đầy trời cộng cả kiếp vân, hết thảy bị hắn nuốt một hơi vào trong bụng, cứng rắn luyện hóa dùng để nâng cao cửu chuyển nguyên công. Dọc theo đường đi, hắn liên tục nuốt vào gần 20 tòa kiếp vân, đã đưa cửu chuyển nguyên công tăng tới ngang bằng với tu vi, mà vạn kiếp vô lượng tâm kinh cũng bị hắn tu luyện tới dương thần tứ phẩm. Tu vi của hắn tăng trưởng, thân thể tăng cường, thực lực cũng nâng cao rất lớn. Quan tài màu đen rít gào mà đi, cũng là bị Già La Minh Tôn bên trong quan tài thúc dục, hướng tới vu hoang thế giới bay đi. Già La Minh Tôn năm đó đã từng du lịch bốn phương, biết rõ địa lý, chỉ có hắn mới có thể ở trong tinh không mờ mịt này mà tìm được phương vị chính xác. Nếu là Diệp Húc mà nói, chỉ có thể lạc đường trong vũ trụ tinh không này. Đột nhiên, Diệp Húc trong lòng có cảm ứng, mở to mắt, đình chỉ tu luyện, ánh mắt quét tới một mảnh tinh không ở xa xa. Chỉ thấy ở nơi cực xa đây, bên trong vũ trụ mênh mông, lơ lửng một tòa đại chu thiên tinh đấu đại trận vô cùng phức tạp, rộng lớn vô cùng. Tòa đại chu thiên tinh đấu đại trận này bao phủ đâu chỉ mấy vạn dặm, phức tạp cực kỳ, bên trong đại trận dựng thẳng lên từng tấm đại kỳ cao tới vạn trượng. Mỗi một tấm đại kỳ, phía trên đều có pho tượng chu thiên tinh quân, dữ tợn hung ác vô cùng. Tòa tinh đấu đại trận này, còn phức tạp hơn xa các loại đại trận mà Diệp Húc đã được chứng kiến từ trước. Bên trong tòa đại trận này, lại có một tòa tinh hà trụ quang đại trận, vô số sao sa như được thu nhỏ, lưu chuyển bên trong đại trận. Mà bên trong tòa trụ quang lại có một đại lục cổ xưa, hai tòa trận pháp này, đồng thời thủ hộ phiến đại lục cổ xưa kia, nghiêm cấm người ngoài xâm nhập. Vô số tinh lực các ngôi sao không ngừng bắn tới vũ trụ tinh không này, rơi vào bên trong tòa đại lục kia, tinh lực nồng đậm như nước, từng đạo tinh lực hình thành những cột sáng lớn tới hơn mười dặm. Tinh lực mạnh mẽ, ép tới quanh thân cột sáng hư không gần như bị vặn vẹo đi. “Nơi này là…Chu Thiên Tinh Cung, ở trong vũ trụ mở đạo tràng?” Diệp Húc trong lòng không khỏi tán thưởng, “Chu Thiên Tinh Cung không hổ là một trong ma đạo tam cung, phần phô trương này, phần khí phách này, vượt qua ma đạo lục phái. Hoàng Tuyền Ma Tông ta cũng còn xa mới theo kịp! Khó trách năm đso Hán Vũ Đại Đế khiêu chiến tứ phương, xa xa liếc mắt nhìn Chu Thiên Tinh Cung một cái, liền dừng ở ngoài trận! Hai tòa đại trận này của Chu Thiên Tinh Cung, chỉ sợ đều là cấm bảo, hơn nữa là cấm bảo còn sống, tương đương với hai đại vu hoàng trấn thủ, ai có thể xâm nhập chứ?” “Nếu có thể thu được toàn chu thiên tinh cung đại chu thiên tinh đấu trận đồ này dung nhập vào di la thiên địa tháp, chỉ sợ bảo tháp của ta ước chừng có thể tăng lên tới tầng 30 đi.” Diệp Húc trong lòng không khỏi sinh ra ý niệm như vậy trong đầu. Tuy nhiên hắn cũng chỉ nghĩ mà thôi, với thực lực hiện giờ của hắn, chỉ sợ còn chưa đi vào tinh đấu đại trận đã bị hóa thành bột mịn rồi. Quan tài màu đen tránh xa chu thiên tinh cung, hướng tới vu hoang thế giới mà bay đi. Chu thiên tinh cung thân là ma đạo nhất đại thánh địa, khoảng cách tới vu hoang thế giới cũng không xa. Diệp Húc rất nhanh nhìn thấy một tòa đại lục cùng hải dương vô cùng rộng lên bên trong một phiến mây trắng. Ánh mắt trời phía trên chiếu xạ xuống, giống như ngàn dặm sóng vàng, rất là đồ sộ. “Rốt cuộc ta cũng trở lại…” Diệp Húc hơi kích động một chút, cười dài một tiếng, đeo quan tài lên trên lưng, chắp hai tay sau lưng, không chế quan tài đen hướng tới vu hoang thế giới. Trên không trung vu hoang thế giới sát khí cuồn cuộn như nước lữ, thổi quét hết thảy, thanh thế so với nguyên thần chi bảo còn mạnh hơn rất nhiều. Nó hình thành một cấm địa trên không, rất ít vu sĩ tới nơi này. Sát khí nơi này cũng không tinh thuần, mà là đủ loại sát khí hỗn hợp cùng một chỗ, hình thành lên khí thải. Nó so với đơn thuần một loại sát khí còn khủng bố hơn nhiều. Nhưng không thể dùng để tẩy lễ nguyên thần nguyên thai được, bởi vì nguy hiểm vô cùng, thậm chí ngay cả đại vu tam thần cảnh, cũng rất ít khi đặt chân tới bên trong loại cấm địa này. Nơi này cách mặt đất tới mấy trăm dặm cao, gần như không có không khí, mà còn có nhiều sát khí loạn lưu, có thể dễ dàng thổi tan nguyên thần của đại vu. Nếu là lạc mất phương hướng trong này, cho dù là đại vu cũng sẽ bị những sát khí dơ bẩn này luyện tới tan xương nát thịt. Tu vi của Diệp Húc hiện giờ đã có thể không để ý tới uy lực của sát khí này, hắn châm giẫm lên quan tài màu đen, lao xuyên qua sát khí. Mặt trời chói chang ở phía sau lưng hắn, bức mở sát khí từ xa. Nhưng lúc này, đột nhiên trong sát khí truyền tới một thanh âm quen thuộc: “Khổng Chiêu, ngươi nếu còn tiếp tục bức ép tỷ, tỷ sẽ cho ngươi chết rất khó coi!” Thanh âm này rất quen tai, hơn nữa tương đối mãnh liệt. Diệp Húc vừa nghe không khỏi lộ ra nụ cười mỉm nói: “Nhân sinh hà xử bất tương phùng, nhị tỷ Khổng Tước của Yên Nhu không ngờ cũng ở trong này. Hay là, nàng đi vào phiến thiên không này là muốn sưu tầm sát khí? Không biết Bách Hoa cung chủ Tố Tâm Lan, có phải là đi cùng với nàng ta không?” Thanh âm của Khổng Chiêu Yêu Thánh cười dài truyền tới nói: “Khổng Tước, ta cũng cần thiên sát rèn luyện nguyên thần nguyên thai. Cái gọi là thiên tài địa bảo, phải là người có tài có được đạt được. Hôm nay, nói tặng thiên sát khí này cho ngươi cũng không thể không được, tuy nhiên, ngươi phải đáp ứng là thị thiếp của Khổng Chiêu ta!” Diệp Húc không chế quan tài màu đen, theo tiếng mà đi, không quá lâu, đã tới chỗ của Khổng Tước, Khổng Chiêu giao thủ. Trên không trung có một đạo thiên sát khí dài hơn trăm dặm, sát khí nồng đậm tới cực điểm, hiển nhiên là thiên sát thuần khiết! Những sát khí khác ở nơi này đã bị người ta đánh thành hư không, lộ ra không gian hơn mười dặm, giống như một quả cầu bị sát khí vây quanh. “Khổng Chiêu Yêu Thánh tu vi tuy rằng không kém, nhưng hắn cũng không có loại thủ đoạn này!” Diệp Húc trong lòng rùng mình, ánh mắt quét tới, chỉ thấy Khổng Chiêu Yêu Thánh và nhị tỷ Khổng Tước của Yên Nhu và Bách Hoa cung chủ đang giằng co. Trên đỉnh đầu bọn họ, là thiên sát tô tho kia. Giờ phút này, Khổng Tước và bách hoa cung chủ Tố Tâm Lan tu vi đều đã luyện tới dương thần kỳ, cực kỳ thâm hậu. Nhưng thấy các nàng cơ duyên không kém, trong thời gian này sưu tầm rất nhiều linh mạch, rèn luyện nguyên thai nguyên thần. Bên trong còn có một người khác nữa, dáng người cực kỳ hùng tráng, mặt trắng không râu, trên trán lại dài hơn một khúc sừng, hai tay ôm trước ngực, cười lạnh không nói. Khổng Chiêu Yêu Thánh chậm rãi mỉm cười nói: “Khổng Tước chúng ta chính là đồng tộc, ước chừng ngươi còn không biết, nhân tình của ngươi Diệp Thiếu Bảo đã bị cường giả các đại thánh địa trấn áp bên trong bắc hải bí cảnh. Năm trăm năm không thể thoát ra ngoài được! Ngươi là nữ nhi của yêu chủ thiên yêu cung, mà ta lại là đệ tử của yêu hoàng nguyên thủy yêu tông. Diệp Thiếu Bảo thì tính gì, làm sao có thể xứng đôi với ngươi?” “Diệp Thiếu Bảo bị trấn áp?” bách hoa cung chủ trong lòng cả kinh thất thanh nói. “Không sai!” Bên cạnh Khổng Chiêu, đại hán mặt trắng, lạnh như băng nói: “Diệp Thiếu Bảo bên trong bắc hải bí cảnh bị cường giả các đại thánh địa liên kết trấn áp, làm cho hắn cùng một khối thân ngoại hóa thân của Ứng Tông Đạo trấn áp bên trong thái hòa cung nghệ hoàng. Chuyện này, đã truyền khắp thiên hạ, không người nào không biết, không ai không hiểu. Thậm chí ngay cả Ứng Tông Đạo cũng bị người người cười nhạo vì không chút khôn ngoan!” “Bạch Tê Yêu Thánh, lời này là thật sau?” Khổng Tước sắc mặt khẽ biến, lạnh giọng nói. Diệp Húc từng cho nàng mượn định phong bảo thụ, từng cứu nàng một lần trong tay Ức Khánh Sơn, đối với nàng có đại ân rất lớn. Bởi vậy Khổng Tước đúng là rất để bụng tới an nguy của Diệp Húc. “Tiểu Khổng Tước, Bạch Tê Yêu Thánh ta thân phận thế nào, sao có thể lừa ngươi?” Đại hán mặt trắng có sừng trên trán này đúng là Bạch Tê Yêu Thánh trong Yêu Tông thất thánh, cười lạnh nói: “Diệp Húc Diệp Thiếu Bảo bản lĩnh kém cỏi, nhưng thủ đoạn chạy trốn là hạng nhất. Nếu không như vậy, hắn sớm đã chết rồi! May mắn tiểu tử này bị người trấn áp, nếu không ở trong tay ta, tất nhiên hắn sẽ chết vô cùng khó coi!” “Hãy bớt sàm ngôn đi!” Khổng Chiêu ngạo nghễ nói: “Khổng Tước, ngươi nghĩ thế nào? Làm tiểu thiếp của ta, hay là chết đây?” “Làm bà ngoại ngươi thì có!” Khổng Tước không nói hai lời, trực tiếp tế khởi ngũ hành diệt tuyệt thần quang, cấu thành đại trận, hướng hắn đè tới. Cùng lúc đó, Khổng Chiêu cười ha ha, phía sau dâng lên năm đạo diệt tuyệt thần quang, thẳng đón nhận. Nguyên bản ngũ hành diệt tuyệt thần quang của hắn đã bị Diệp Húc cưỡng ép thu đi, cách đây không lâu, hắn rốt cuộc cũng luyện lại thành được ngũ hành thần quang, tuy rằng uy lực không bằng trước, nhưng đối phó với Khổng Tước là dư sức qua cầu. Chỉ thấy hai người bọn họ thân như kinh hồng, lóe qua trên không trung, chỉ còn thần quang va chạm lẫn nhau, hiện ra những ánh sáng hoa mỹ chói lọi. “Bạch Tê Yêu Thánh, Khổng Tước chính là vạn điểu chi tổ (ông tổ của vạn loài chim), tiên thiên đã là một bậc cao nhân, khi động thủ lại rực rỡ lóa mắt như vậy, rất xa hoa, ngươi nói đúng không?” Bạch Tê yêu thánh nghe thấy vậy gật đầu nói phải. Nhưng bỗng nhiên hắn giật mình tỉnh ngộ, vội vàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu niên áo lam đứng trên một quan tài màu đen, mỉm cười với hắn. “Ngươi là ai?” Bạch Tê Yêu Thánh trong lòng cẩn thận, thiếu niên áo lam này có thể đi tới phía sau hắn, hắn không ngờ lại không chút hay biết, có thể thấy được thực lực người này không phải là nhỏ. Diệp Húc chắp hai tay sau lưng, ngẩng đầu nhìn cuộc chiến của Khổng Chiêu Yêu Thánh và Khổng Tước, buồn bã nói: “Ta đã trở lại, chẳng lẽ năm trăm năm đã trôi qua…” Hắn thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Bạch Tê Yêu Thánh, mỉm cười nói: “Ngươi vừa rồi nói ta bị người trấn áp năm trăm năm, còn có nếu ở trong tay ngươi sẽ chết rất khó coi. Bạch Tê Yêu Thánh, ngươi nghĩ ta là ai?” “Diệp Húc Diệp Thiếu Bảo, ngươi làm sao có thể thoát ra khỏi Bắc Hải bí cảnh?” Bạch Tê yêu Thánh trong lòng sợ hãi, nhưng sắc mặt lập tức khôi phục lại như thường,khí thế cũng kéo lên, cười lạnh nói: “Cũng tốt, những lão già kia không trấn áp được ngươi, vậy để ta tự mình động thủ thôi…” Hắn còn chưa dứt lời, Diệp Húc đã nhanh chóng bước lên, ông, sau đầu hắn hiện lên từng đạo công đức kim luân, vô số hồng liên tà phật niệm tụng ma kinh, thanh âm quỷ dị âm tà. Hô! Diệp Húc tay nâng lên thủ thế thái hoàng thần vương khai thiên ấn, một ấn đánh xuống, tay chưởng của hắn giống như một thanh cự phủ. Xuy một tiếng nhanh chóng chém đứt cái sừng nhọn trên đỉnh đầu của Bạch Tê Yêu Thánh. Lập tức tay trái đánh ra một thức dương thiên thần vương diệt kiếp ấn, hung hăng đánh thẳng vào ngực bạch tê yêu thánh, làm cho xương ngực hắn đứt gãy, miệng hộc máu, toàn bộ lồng ngực hoàn toàn sụp xuống. “Về sau động thủ với ta, không cần phải nói nhiều lời vô nghĩa!” Diệp Húc ánh mắt lành lạnh, lại một thức khai thiên ấn hạ xuống.