[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 543 : Tạo hóa mọi người

Ngày đăng: 20:17 17/09/19

Vu sĩ không thể luyện hóa tu vi của người khác, đây là kiến thức phổ thông. Nhưng cũng có ngoại lệ, Nguyên Thủy Vạn Hóa Quy Nguyên Kinh của Nguyên Thủy Yêu Tông và Ma La Thôn Thiên Ma Kinh của ma tộc, hai môn công pháp này đều có thể luyện hóa tu vi của người khác, chuyển sang người mình. Nhưng nếu tu luyện tâm pháp giống nhau, đại vu có tu vi cao có thể trực tiếp rót vào, đem một phần tu vi của mình nhốt đánh vào cơ thể người khác, nâng cao tu vi bọn họ. Hạ Tường Đường chính là được Hạ thánh chủ trực tiếp rót tu vi, khôi phục tu vi cho lão, thậm chí khiến lão bước thêm một bước nữa, gần như tăng lên tới cảnh giới Thiên Địa Pháp Tướng bất diệt. Di La Thiên Bảo Nguyên Thai Quyết của Diệp Húc cũng có công hiệu cắn nuốt nguyên thần tu vi kẻ khác, thậm chí còn hơn cả Nguyên Thủy Vạn Hóa Quy Nguyên Kinh. Di La Thiên Bảo Nguyên Thai Quyết bị hắn dung nhập vào trong Bàn Vương Khai Thiên Kinh, khiến Bàn Vương Khai Thiên Kinh cũng có công hiệu tương tự. Các cao thủ đại thánh địa bị nhốt trong đại đỉnh, nguyên thần của những người này với hắn mà nói, ngoại trừ nhốt đánh vào trong vu bảo để nâng cao uy năng của vu bảo thì cũng chẳng còn mấy tác dụng. Hắn có được cửu giai Thuần Dương linh mạch, dùng cửu giai Thuần Dương linh mạch tu luyện, chất lượng tu vi hơn xa cắn nuốt nguyên thần của người khác. Bởi vậy hắn mới có thể luyện hóa nguyên thần những người này, trực tiếp rót vào trong thân thểđám người Hoàng Xán, Chu Thế Văn, Giao đạo nhân, giúp bọn họ tăng tu vi lên. Tu vi đám người Hoàng Xán Cung Ngọc Nương vốn đã không cao, Chu Thế Văn và Phương thần ngay cả nguyên đan đều chưa luyện thành, vừa mới tiến vào Tam Đan cảnh mà thôi. Thời gian đã trôi qua bốn năm, hai người rốt cuộc gia nhập Hoàng Tuyền Ma Tông, không ngờ cao thủ thế hệ trước của Hoàng Tuyền Ma Tông lại vì kiêng kị Diệp Húc, không ai chịu thu hai người bọn họ làm đồ đệ, rơi vào đường cùng, hai người đành phải bái ở Diệp Húc môn hạ. Mọi người nhanh chóng được Diệp Húc trực tiếp chuyển tinh khí vào trong thân thể, chuyển hóa thành tu vi, nhét cho thân thể bành trướng, gần như muốn nổ tung ra vậy! Nhưng tinh khí từ trong đỉnh của Diệp Húc vẫn truyền đến không dứt, cuồn cuộn tuôn vào trong cơ thể bọn họ. Mặc dù là yêu vương lâu năm như Viên Thiên Công, Hồ Tiên Nhi cũng không chịu được luồng tinh khí khổng lồ vô biên này rót vào người, khiến cho một đám hóa thành nguyên hình, hóa thành cự thú, cố gắng cất chứa những tinh khí đang ùn ùn tuôn vào, nâng cao tu vi bản thân. Dù là bốn con ăn tham Hùng Bi, Can Sài Giao và Ngân giác Kim giác lúc này cũng hết sức chuyên chú, tận lực cất chứa tinh khí. Bọn họ cũng biết đây là kỳ ngộ ngàn năm có một, nếu có thể nắm chắc tất sẽ khiến cho tu vi bọn họ tiến thêm một bước nữa! Diệp Húc khẽ động tâm niệm, những luồng hơi thở bao lại mọi người, áp chế chân nguyên, nguyên thần đang bạo động trong cơ thể bọn họ, trấn áp thân thể bọn họ, tiếp tục rót linh khí vào. Hắn không ngừng nén ép tu vi mọi người, không ngừng rót tinh khí mới. Chỉ thấy tu vi của đám người Hoàng Xán thay nhau tăng lên, thậm chí tu vi đám yêu vương Viên Thiên Công cũng không ngừng tăng cao. Viên Thiên Công thậm chí còn trực tiếp được hắn ép tăng tu vi lên tới Hợp Thể cửu phẩm đỉnh phong! Mà những người khác cũng được Diệp Húc tăng lên tới cảnh giới cửu phẩm, vượt qua mấy cảnh giới nhỏ, bị kẹt lại ở cạnh cảnh giới lớn tiếp theo. Cảnh giới lớn và nhỏ khác nhau. Cảnh giới nhỏ có thể trực tiếp vượt qua khi tu vi tăng lên, mà cảnh giới lớn lại cần nhiều thể ngộ, thêm nhiều tôi luyện, càng nhiều chiến đấu mới có thể bước qua cửa ải, thăng tiến cấp bậc. Diệp Húc không chỉ tăng tu vi của mọi người lên, đồng thời còn nén ép chân nguyên, nguyên thần của bọn họ, làm cho bọn họ dung nạp càng thêm nhiều tu vi hơn những vu sĩ cùng cảnh giới, càng hùng mạnh hơn những người khác. Hành động này của hắn vô hình trung liền kéo tăng lên tư chất của đám người Cung Ngọc Nương Viên Thiên Công lên mấy lần! Thẳng đến khi tu vi đám người Cung Ngọc Nương tăng lên mấy chục lần, Diệp Húc mới dừng lại, lập tức từng gốc Bỉ Ngạn Hoa từ trong ngọc lâu của Diệp Húc bay ra, rơi xuống trước người mọi người, mỗi người một gốc. Hương hoa mê người, hương khí diễn hóa ra bờ bên kia của tu hành, biển may tiên thổ, mờ ao mê người. “Các vị, con đường tu luyện không hề có đường tắt, chỉ có từng bước khổ tu, nâng cao cảnh giới mới có thể càng mạnh hơn, càng dễ dàng đột phá một cảnh giới hơn. Lần này ta cưỡng ép nâng cao tu vi cho các ngươi, đối với các ngươi tu luyện sau này chỉ có hại chứ không hề ích lợi. Nhưng công hiệu của Bỉ Ngạn Hoa hoàn toàn có thể bù lại điểm đó. Ăn gốc Bỉ Ngạn Hoa này sẽ có thể khiến cho các ngươi nhìn thấy bờđối diện tu hành, khi tiến vào cảnh giới cao mới sẽ không gặp trắc trở, không ảnh hưởng tới thành tựu của các ngươi sau này.” Mọi người nửa tin nửa ngờ, ăn gốc Bỉ Ngạn Hoa trước mặt. Chu Thế Văn và Phương Thần đột phá cảnh giới trước tiên, ngưng tụ ảo đan. Đám người Hoàng Xán và Cung Ngọc Nương, Hùng Bi cũng đều đột phá, tu thành mô thai, Giao đạo nhân thì bước vào Tam Dương cảnh. Cuối cùng Hồ Tiên Nhi và các đại yêu vương cũng lần lượt đột phá, tu thành Hợp Thể kỳ. Người đột phá sau cùng lại là Viên Thiên Công, hắn ta không ngờ phá cảnh giới Hợp Thể kỳ, luyện thành một chút nguyên thần, tu thành Pháp tướng chân thân, giấu nguyên thần vào trong mi tâm pháp tường, thực lực tăng vọt gấp trăm lần! Mọi người đều đột phá, trong lòng vừa mừng vừa sợ, thế mới biết Diệp Húc nói không sai. “Loại Bỉ Ngạn Hoa này thật vô cùng kỳ diệu, Diệp lão đệ, hoa này có công hiệu thần kỳ như thế, chắc là thiên hạ kỳ trân phải không?” Giao đạo nhân kiến thức rộng rãi, cũng chưa từng nghe qua Bỉ Ngạn Hoa, cười hỏi. “Cuối cùng ta đã tu thành pháp tướng chân thân, trở thành cao thủ yêu tộc…” Viên Thiên Công đắm chìm bên trong sức mạnh to lớn kia, nghe vậy run run nói: “Ta vốn tưởng rằng cảđời này đều không thể bước vào cảnh giới tiếp theo, trở thành trùm sỏ Tam Tương cảnh, không ngờ hôm nay lại thành công rồi. Theo ta thấy, loại hoa này không phải là nhỏ, nếu khắp nơi đều có loại dị hoa này thì chẳng phải tất cả mọi người đều có thể tha hồ nâng cao cảnh giới, không còn hạn chế về tư chất nữa sao?” Diệp Húc khẽ mỉm cười, không giải thích gì cả, chỉ thấy trong đỉnh lại có những dòng tinh khí lao ra, chui vào trong cơ thể mọi người, tiếp tục giúp mọi người nâng cao tu vi cảnh giới, làm cho tu vi bọn họ tăng vụt lên, thậm chí cả Pháp tướng chân thân của Viên Thiên Công cũng tăng lên như nước đẩy thuyền, nhanh chóng tăng cao lên, giống như thần giúp vậy! Sau một lúc lâu, từ trong ngọc lâu lại bay ra những gốc Bỉ Ngạn Hoa, thả ở trước mặt mọi người. Mọi người chỉ cảm thấy choáng váng. Bỉ Ngạn Hoa mà bọn họ cho là thiên hạ kỳ trân kia, không ngờ Diệp Húc lại góp nhặt nhiều như thế. “Đây nhất định là một đám Bỉ Ngạn Hoa cuối cùng đi?” Chu Thế Văn run run nói. Mọi người ăn Bỉ Ngạn Hoa, phần lớn đều nâng cao tu vi cảnh giới, chỉ có Viên Thiên Công và Giao đạo nhân là không nâng lên nữa. Giao đạo nhân vì đã tu luyện đến Tam Dương cảnh Thân Dương kỳ, phải tìm kiếm sát khí đến tẩy lễ nguyên thai và thân thể thì mới có thểđột phá. Mà tư chất của Viên Thiên Công thì đã tới cực hạn rồi, dù có là Bỉ Ngạn Hoa cũng đã không thể giúp hắn tiếp tục nâng cao cảnh giới, tu thành Địa tương nữa. Diệp Húc khẽ động tâm niệm, đủ loại sát khí bay ra khỏi ngọc lâu. Những sát khí đó là hắn đoạt được khi đi chém giết du lịch khắp nơi, thậm chí trong đó còn có hơn mười dòng Địa sát khí, tất cảđều giao cho Giao đạo nhân. “Sát khí ta sưu tầm được cũng đủ để các ngươi tu luyện một lần, nhưng đáng tiếc là không cướp đoạt được bao nhiêu Dương sát Âm sát và Thiên sát. Ba loại sát khí này còn cần các ngươi phải tự mình tìm kiếm.” Viên Thiên Công đứng ở một bên, hôm mộ nhìn đám người Hoàng Xán tiếp tục nâng cao tu vi cảnh giới, chỉ thấy Diệp Húc không ngừng lấy ra Bỉ Ngạn Hoa, loại thiên hạ kỳ trân này ở trong tay hắn quả thực chính là thứ bình thường, như thể là cỏ dại mọc khắp nơi, cần là có! Qua không lâu sau, thậm chí cả hai người Chu Thế Văn và Phương Thần cũng được Diệp Húc rót tu vi, thêm công hiệu của Bỉ Ngạn Hoa nữa, đã tu luyện tới Tam Dương cảnh! Năng lượng trong cơ thể bọn họ mênh mông, gần như trong cơ thể mỗi người đều được Diệp Húc đánh vào tu vi của ba bốn vịđại vu Tam Thần cảnh. Tuy mọi người còn không thể phát huy hết chỗ tu vi khổng lồ như thế, nhưng nếu tiếp tục tôi luyện thì bọn họ tất có thể hoàn toàn khống chế luồng sức mạnh mênh mông trong cơ thể kia, trở thành nhân vật cực kỳ hùng mạnh! “Lão gia, không ngờ tôi cũng tu thành nguyên thai, tiến vào Tam Dương cảnh rồi!” Hùng Bi vừa mừng vừa sợ, cười ha ha nói. Những người khác cũng không ngừng cảm khái, tế ngộ hôm nay bọn họ gặp được dường như là đang ở trong mơ vậy. Diệp Húc khẽ ho khan một tiếng, mỉm cười nói: “Các vị, các ngươi dùng sáu loại sát khí này rèn luyện nguyên thai nguyên thần thân thể, sau đó lập tức xuống núi đi tìm ba loại sát khí Thiên, Âm, Dương, tu thành đại vu càng sớm càng tốt. Viên Thiên Công, Hồ Tiên Nhi, vài vị yêu vương các ngươi đi theo bảo vệ, tránh cho gặp phải bất trắc.” Viên Thiên Công vội vã gật đầu tuân lệnh. Diệp Húc trầm ngâm một lát, tâm niệm vừa động, chỉ thấy Kim Long Song Giản bay ra khỏi ngọc lâu của hắn. Hai thanh kim giản này chính là bất diệt chi bảo, Diệp Húc cướp được từ trong tay Tần vương khi ở trong cảnh nội Đại Đường, lại cầm thứ này liều mạng với Nhị Thập Bát Chư Thiên Linh Lung Hoàng Kim Bảo Tháp, đã bịđánh cho vỡ thành mảnh nhỏ. Nhưng dù sao thì Kim Long Song Giản cũng là trấn phủ chi bảo của Tần vương phủ, cũng không bị thương đến gốc rễ, đặc tính của bất diệt chi bảo vẫn cón, chỉ cần không bị phá hủy hoàn toàn thì sẽ phục hồi lại như cũ, lúc này kim giản đã khôi phục lại hơn nửa uy năng. “Hoàng Xán.” Hoàng Xán bước lên, khom người nói: “Có đệ tử.” Diệp Húc ngồi ngay ngắn trên Liên Hoa Bảo Sơn, Huyền Hoàng khí quanh thân bắt đầu khởi động, bảy vòng công đức sau lưng xoay vòng, vô cùng thần thánh. Hắn giơ tay chỉ ra, chỉ thấy hai cái Kim Long Song Giản hóa thành hai con cự long vàng, vụt một cái liền chui vào trong mi tâm Hoàng Xán, ẩn nấp bên trong Tử Phủ của hắn. “Hoàng Xán, ngươi thân là thủ tịch đại đệ tử của Quan Tinh Phong ta, không thể không có bảo vật hộ thân. Hai món bất diệt chi bảo đó là bảo vật vi sư đưa cho ngươi, một khi tế lên, cho dù là đại vu Tam Tương cảnh cũng không phải đối thủ của ngươi.” Hoàng Xán vừa mừng vừa sợ, vội vàng bái tạ. “Ngọc Nương, ngươi đến đây.” Cung Ngọc Nương vốn đang cực kỳ hâm mộ, nghe vậy không nhịn được vui mừng, vội vàng bước lên. Diệp Húc giơ tay chỉ ra, chỉ thấy hai thanh loan đao ngà voi bay ra, rơi vào sau lưng Cung Ngọc Nương, giống như mặt trăng khuyết trắng như tuyết, không ngừng bay múa quanh người, nhìn rất đẹp. “Hai thanh loan đao ngà voi này chính là tam tương chi bảo của Hương Tượng Đại Thánh, tuy chỉ là tam tương chi bảo nhưng uy lực không hề kém bất diệt chi bảo chút nào, thậm chí cả nguyên thần của ta đều có thể phá vỡ, khiến ta trọng thương. Ngọc Nương ngươi là thủ tịch nữđệ tử của môn hạ ta, đi theo ta còn lâu hơn cả Hoàng Xán, hai thanh loan đao này là bảo vật hộ thân mà vi sư ban cho ngươi.” Diệp Húc nhàn nhạt nói. Hắn gọi từng người một, phân phát từng món tam tương chi bảo xuống. Những tam tương chi bảo đó đều là vu bảo của những kẻ bị hắn trấn áp trong đỉnh, lúc này những kẻ đó đã bị hắn luyện chết, chỉ còn lại một hơi treo mạng. Những tam tương chi bảo đó đều bị Diệp Húc cướp hết, chỉ còn lại lão quái vật nguyên thần bất diệt Hạ Tường Đường kia còn đang khổ sở chống đỡ. Chu Thế Văn, Phương Thần, Hùng Bi, Can Sài Giao, Kim giác, Ngân giác, Viên Thiên Công, Hồ Tiên Nhi, Lý Huyền Quy, Hải Đông Thanh đều được một món tam tương chi bảo, chỉ có Giao đạo nhân là không được bất cứ bảo vật gì. “Giao đại ca, đệ có một hậu lệ muốn tặng huynh.” Diệp Húc cười nói, lập tức giơ tay chộp vào trong đỉnh, chỉ thấy một con voi hai cánh đang hấp hối bị hắn bắt lôi ra khỏi đỉnh, dài bảy mươi dặm, hình thể lớn hơn xa nguyên hình của đám đại yêu Giao đạo nhân Viên Thiên Công! “Diệp Thiếu Bảo, ta là huynh đệ kết nghĩa của Yêu hoàng, cùng hắn bát bái kết giao, thề cùng sinh cùng tử! Ngươi dám giết ta, Yêu hoàng nhất định sẽ lấy cái mạng nhỏ của ngươi!” Hương Tượng Đại Thánh giãy dụa không thôi, nhưng lại không thể giãy khỏi bàn tay Diệp Húc, không khỏi giận dữ hét lên. “Có gì không dám chứ?” Diệp Húc cười lạnh một tiếng, giơ tay chộp lấy, chỉ thấy trong tay hắn xuất hiện một cái cờ trắng to, trên mặt viết một chữ “Trảm” đầm đìa máu, dưới chữ trảm là tên Hương Tượng Đại Thánh. Chiêu Hồn Phiên rung lên, rút hết hồn phách thần thức của Hương Tượng Đại Thánh ra khiến hắn đột tử tại chỗ!