[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ
Chương 659 : Ký thác hư không
Ngày đăng: 20:18 17/09/19
Luyện chân linh bất diệt thành hình thái cấm bảo còn có một nguyên nhân quan trọng nữa, đó chính là chân linh bất diệt ở hình thái cấm bảo có thể cất chứa rất nhiều tu vi, đủ để chống đỡ cho thân thể bất diệt, nguyên thần bất diệt và thiên địa pháp tướng bất diệt.
Nền tảng của đại vu Tam Bất Diệt cảnh chính là chân linh bất diệt. Thân thể, nguyên thần hoặc là thiên địa pháp tướng bị đánh nát rồi, nếu không có nguồn năng lượng khổng lồ chống đỡ thì căn bản không thể chữa trị được thân thể, nguyên thần và thiên địa pháp tướng.
Thần niệm bình thường ngưng tụ thành chân linh bất diệt căn bản không thể chứa được nguồn năng lượng khổng lồ như thế. Nếu đại vu Tam Bất Diệt cảnh bị người ta đánh nát một lần, không chỉ tốc độ khôi phục chậm mà cũng dễ dàng tụt cảnh giới xuống, dù có khôi phục thì thực lực và tu vi cũng sẽ bị tổn hao nhiều.
Chí có hình thái cấm bảo thì mới có thể duy trì thân thể, nguyên thần và thiên địa pháp tướng của đại vu không ngừng tái sinh.
Tuy nhiên, chân linh bất diệt hình thái cấm bảo yêu cầu cường độ thần niệm cực cao, nhất định phải rèn thần niệm thành tài liệu có thể rèn cấm bảo, như thế mới có thể cất chứa nhiều năng lượng như vậy mà không bị nguồn năng lượng khổng lồ làm cho nổ vỡ.
Thần niệm được tôi luyện càng mạnh thì năng lượng chất chứa được càng nhiều, sau khi bị người khác đánh nát thân thể nguyên thần và thiên địa pháp tướng thì tốc độ khôi phục mới nhanh hơn, thậm chí sẽ không bị tụt xuống tu vi cảnh giới. Sau khi sống lại, thực lực sẽ không bị hao tổn chút nào.
“Tử phủ vi lô, thần niệm thiêu đốt!”
Mi tâm Diệp Húc mở rộng ra, không gian tử phủ dường như hóa thành một lò lửa thật lớn, khắp nơi tràn ngập cửu đại thần hỏa bốc cháy hừng hực, trong chớp mắt liền thiêu đốt cho biển thần niệm màu vàng kia sôi lên sùng sục.
Vô số đạo thần niệm thiêu đốt trong Tam Muội chân hỏa, Thuần Dương Càn Minh ly hỏa, Nam Minh ly hỏa, Thái Dương chân hỏa, Huyền Minh ma diễm, đốt đi thần niệm không tinh khiết, chỉ để lại tinh hoa.
Chỉ trong chớp mắt, biển thần niệm mênh mông của hắn đã bốc hơi đi hơn nửa, nước biển màu vàng do thần niệm hòa thành càng lúc càng đặc, giống như kim thủy vô cùng dính.
Tuy thần niệm rút lại, nhưng Diệp Húc lại cảm giác được thần niệm của mình được Thái Dương chân hỏa rèn luyện đã trở nên càng chắc chắn, càng cứng cỏi, không thể bị phá hủy.
Trước đây, hắn có thể làm cho thần niệm hóa hình, hóa thân trăm vạn, mỗi một thần niệm phân thân đều có được thực lực Tam Thần cảnh Hóa Thần sơ kỳ. Mà hiện giờ sau khi đã trải qua rèn luyện, thần niệm của hắn có thể hóa thân ra hơn mười vạn, nhưng năng lượng tu vi mà thần niệm phân thân có thể mang theo lại tăng lên rất nhiều, có được thực lực của Hóa Thần trung kỳ.
Diệp Húc vẫn không ngừng lại, liên tục lấy Thái Dương chân hỏa nung nấu thần niệm, không ngừng tinh luyện luyện hóa, khiến biển thần niệm mênh mông liên tục thu nhỏ lại, từ một biển rộng lớn ngàn dặm hóa thành một chiếc hồ lớn trăm dặm.
Thần niệm phân thân của hắn đã có thể cất chứa tu vi Tam Thần cảnh Nguyên Thần kỳ.
Lúc này Diệp Húc mới dừng lại một chút, đột nhiên khẽ động tâm niệm: “Vạn kiếp lôi trì, lôi kiếp thiên phạt!”
Lập tức, trong không gian tử phủ của hắn xuất hiện vô số sấm sét, từng đạo tử sắc lôi điện như mưa đánh xuống, lôi đình như chùy không ngừng oanh kích, đánh nát từng đạo thần niệm. Thần niệm không bị đánh nát mà gần như hóa thành kết tinh hấp thu lôi điện lực, trở nên càng thêm cứng cỏi.
Không lâu sau, thần niệm của hắn từ trạng thái lỏng chuyển sang trạng thái rắn, hình thành những viên kết tinh rực rỡ trông như những viên bảo thạch.
Sét đánh không ngừng trong không gian tử phủ khiến cho những viên thần niệm của hắn trong suốt hoàn mỹ không chút tỳ vết, có tất cả một trăm ngàn kết tinh.
“Cửu U âm phong!”
Trong không gian tử phủ đột nhiên từng trận âm phong thổi tới, quỷ khóc thần hô, vô cùng thê thảm. đây là Cửu U âm phong của Hằng Cổ Ma Vực, âm phong thổi đến sẽ ở trong tử phủ của vu sĩ hóa thành tâm ma, cắn nuốt thần niệm, ô nhiễm nguyên thần, cực kỳ âm độc.
Diệp Húc được bảy tầng đầu của Thập Điện Diêm La Ma Hoàng Đại Điển, trong đó có ghi lại loại vu pháp này.
Dưới sự thổi quét của Cửu U âm phong, lại có rất nhiều thần niệm kết tinh bị tâm ma cắn nuốt luyện hóa, những thần niệm kết tinh khác cũng bị tâm ma nuốt vào, nhưng lại phá vỡ tâm ma, hấp thu năng lượng của tâm ma khiến cho phẩm chất của thần niệm lại được nâng cao.
“Huyền Âm thần thủy!”
Diệp Húc khẽ động ý niệm, lại có lũ lụt vô tận đột nhiên xuất hiện, không ngừng ăn mòn cọ rửa thần niệm kết tinh.
Trong không gian tử phủ của hắn, từng đạo vu pháp chất chứa chín loại Thiên Địa Âm Dương Phong Thủy Sơn Hỏa Lôi xuất hiện, không ngừng oanh kích tôi luyện thần niệm của hắn, khiến thần niệm kết tinh càng lúc càng ít, nhưng càng lúc càng ổn định chắc chắn.
Diệp Húc dùng chín loại vu pháp rèn luyện khiến thần niệm kết tinh chỉ còn lại hơn tám chục ngàn viên, lập tức hắn đưa Càn Khôn đỉnh ra, thu hết đám thần niệm kết tinh đó vào trong đỉnh, lấy lục địa trong Càn Không đỉnh trấn áp đám thần niệm đó.
Lại có không ít thần niệm kết tinh vỡ nát. Cuối cùng, thần niệm kết tinh của hắn chỉ còn lại chưa đến năm vạn viên.
“Chắc là được rồi!”
Hắn rốt cuộc thở phào nhẹ nhõm, bốn mươi tám ngàn viên thần niệm kết tinh còn lại chính là nền tảng để hắn xây dựng chân linh bất diệt. Đám thần niệm kết tinh đó trong suốt như ngọc, bất cứ một viên nào thả ở không trung đều giống như một thanh kiếm sắc bén, chỉ cần Diệp Húc muốn là có thể cắt xuyên hư không, xuyên qua hư không mà không khiến người khác phát hiện.
Làm đến được bước này mới có thể chân chính đem thần niệm ký thác hư không, hư không không diệt ta bất tử.
Bốn mươi tám ngàn miếng thần niệm kết tinh ở trên không trung nhanh chóng tổ hợp lại, vang lên những tiếng leng keng, dần dần xây dựng thành hình thức ban đầu của một tòa ngọc lâu ba tầng.
Chân linh bất diệt của hắn đã thành hình, nhưng thần niệm kết tinh quá ít, bốn mươi tám ngàn viên chỉ đủ để tạo được ngọc lâu ba tầng, mà lại còn không chắc chắn, hắn còn phải không ngừng tăng thần niệm lên thì mới khiến ngọc lâu ba tầng này trở nên chắc chắn.
Chân linh bất diệt mang hình thái ngọc lâu ba tầng kia có thể chứa được cùng lắm là năng lượng cho thân thể bất diệt, duy trì thân thể bất tử bất diệt. Hơn nữa, mỗi khi bị người phá hỏng thân thể một lần, sau khi khôi phục cường độ thân thể đều sẽ yếu đi thật nhiều, có nguy hiểm bị tụt đi cảnh giới.
Diệp Húc phỏng đoán, hoàn toàn luyện thành chân linh bất diệt hình thái ngọc lâu ba tầng rồi là có thể làm được thân thể bất tử bất diệt, dù bị người đánh nát, thân thể được ngưng tụ mới từ chân linh bất diệt cũng sẽ không kém trước là bao.
Nếu hắn có thể luyện chân linh bất diệt lên chín tầng là có được nguyên thần bất diệt, thiên địa pháp tướng bất diệt, trở thành Tam Bất Diệt cảnh đỉnh.
Vừa rồi hắn đánh nát rất nhiều thần niệm, thần niệm mới còn đang không ngừng sinh ra, dưới sự tôi luyện Thiên Địa Âm Dương Phong Sơn Hỏa Thủy Lôi chín vu pháp cùng Càn Khôn đỉnh, ngọc lâu ba tầng không ngừng được thêm gạch thêm ngói, dần dần trở nên càng ngưng kết thêm.
Nếu thần niệm của Diệp Húc khôi phục đến trạng thái toàn thịnh, chân linh bất diệt của hắn dù không có đạt đến độ cao chín tầng thì cũng kém không xa.
“Hư không không diệt ta không chết, nếu hư không bị người phá hư thì chân linh bất tử sẽ gặp phải nguy hiểm, có khả năng bị người tìm ra bóp chết, tử vong chân chính.”
Diệp Húc mở mắt ra, chân linh bất diệt lặng lẽ bay ra từ trong tử phủ, tương dung với hư không, biến mất không thấy nữa.
Ông!
Hắn hơi rung tay một cái, Kiến Mộc thần trượng đột nhiên buông xuống từng luồng ánh sáng màu xanh mờ nhạt, quét qua vài dặm trước mặt.
Phiến hư không kia bị quét cho dập nát, Diệp Húc kêu lên một tiếng đau đớn, chân linh bất diệt bị ánh sáng của Kiến Mộc thần trượng quét vỡ. Vô số thần niệm kết tinh bay lượn khắp nơi, bị một luồng uy năng của món cấm bảo bán thành phẩm này quấy cho dập nát.
“Chân linh bất diệt!”
Diệp Húc khẽ động tâm niệm, chỉ thấy vô số mảnh vỡ thần niệm kết tinh rầm rầm tụ lại, hợp lại làm một, lại hình thành một tòa ngọc lâu ba tầng. Trên thân ngọc lâu đó đầy vết rạn nứt, nhưng thần niệm lại càng thêm trong suốt, viên viên no đủ.
Hiển nhiên Kiến Mộc thần trượng quét qua kia đã quét đi không ít tạp chất mà bản thân Diệp Húc không thể khu trừ.
“Dưới sự công phạt của cấm bảo thì chân linh bất diệt vẫn còn quá yếu, một đạo cấm bảo trận vân là có thể hoàn toàn đánh chết đại vu Tam Bất Diệt cảnh, chân linh bất diệt của ta cũng không ngăn được.”
Tử phủ của hắn mở ra, từ bên trong đó không ngừng có thần niệm kết tinh mới bay ra, hòa hợp với chân linh bất diệt, bổ khuyết vết rạn nứt, chữa trị chân linh.
Diệp Húc liên tục tế Kiến Mộc thần trượng lên, từng đạo thanh hà quét xuống, lần lượt làm cho chân linh bất diệt của mình nổ vỡ, khiến cho thần niệm kết tinh cấu tạo nên chân linh bất diệt càng thêm nhỏ bé, càng thêm dày đặc, càng thêm chắc chắn, tất cả tạp chất đều bị Kiến Mộc thần trượng quét đi.
Diệp Húc ngồi đó đã hơn nửa tháng, chân linh bất diệt của hắn bị Kiến Mộc thần trượng quét vỡ vô số lần. Thần niệm được luyện hóa trong tử phủ hắn lúc này lại một lần nữa sinh ra, sau khi cẩn thận tôi luyện rồi toàn bộ được hắn đánh nhốt vào trong chân linh bất diệt.
Hắn vốn đoán rằng thần niệm của mình có thể ngưng tụ thành chân linh bất diệt tám hoặc chín tầng, nhưng giờ tất cả thần niệm được trận vân cấm bảo của Kiến Mộc thần trượng không ngừng ngưng luyện, ngược lại vẫn giữ hình thái của một tòa ngọc lâu ba tầng như trước.
Nhưng Diệp Húc có thể cảm giác được, chân linh bất diệt mà hắn luyện ra hiện tại, trình độ của nó ít nhất cũng hơn lúc trước mấy chục lần.
Từng đợt từng đợt uy năng của Kiến Mộc thần trượng hiện giờ đã rất khó để phá vỡ chân linh bất diệt của hắn, phải đánh liên tục hai lần thì mới khiến chân linh bất diệt bị phá vỡ, chỉ là phá vỡ chứ không phải nổ tung, có thể thấy chân linh bất diệt của Diệp Húc đã tăng lên tới trình độ nào.
Không chỉ như vậy, Diệp Húc còn cảm thấy năng lượng chất chứa trong chân linh bất diệt của hắn vẫn chưa hề giảm bớt, mà mở rộng ra thêm mấy chục lần, có thể khiến cho thân thể hắn có thể phá nát rồi tái sinh mấy trăm lần, mỗi lần đều ở trạng thái toàn thịnh, thực lực và cảnh giới không yếu đi chút nào.
“Giờ đây chân linh bất diệt đã thành, ta cuối cùng cũng có thể tiến vào Tam Bất Diệt cảnh!”
Diệp Húc vươn thân dựng lên, thét dài một tiếng. Vòm trời bị tiếng thét của hắn chấn cho sụp xuống, chỉ thấy trên đỉnh đầu của hắn, một luồng tinh khí như cột trụ đánh vào hư không, hư không phun ra khắp nơi, ở trên không trung Quan Tinh Phong hình thành một vòng xoáy đen sắc đang không ngừng xoay tròn.
Thần quang trong mắt Diệp Húc bắn ra tứ phía, đỉnh đầu đính ngọc lâu, từng đạo tiên quang giống như chân long gào thét chui ra từ ngọc lâu rồi điên cuồng tuôn vào trong mi tâm của hắn. Ở trong mi tâm, một gốc ngọc thụ mở ra hàng tỉ hàng vạn cái rễ, không ngừng múa may, hút hết tiên quang vào trong thân cây, ngay lập tức bị luyện hóa thành tu vi vô cùng vô tận.
Lần này hắn cưỡng ép đột phá Tam Tương cảnh đỉnh cao tiến vào Tam Bất Diệt cảnh, cần một nguồn năng lượng cực kinh người, linh mạch bình thường không thể cung cấp nguồn linh khí khổng lồ như thế, cho dù Thương Minh linh mạch bậc tám cũng sẽ bị Diệp Húc hút khô chỉ trong nháy mắt, chỉ có Thuần Dương linh mạch bậc chín mới có thể cung ứng được nguồn linh khí khổng lồ như thế.
Tuy nhiên, tiên quang trong Phương Trượng tiên sơn chính là do hơi thở của cổ tiên hóa thành sau khí chết. Mỗi một đạo tiên quang đều chất chưa năng lượng tu vi khủng bố như Nhân Hoàng, sau khi bị ngọc thụ nguyên thần của Diệp Húc hấp thu luyện hóa, tuy tu vi không bằng Nhân Hoàng nhưng cũng không kém là mấy.
Chỉ có tiên quang mới có thể cung cấp cho hắn nguồn năng lượng khủng bố như tế. Hiện giờ Diệp Húc đột phá, luyện hóa gần một trăm đạo tiên quang, năng lượng to lớn đến mức làm cho người ta phải nghẹn họng nhìn trân trối.
Từng luồng năng lượng điên cuồng tuôn vào trong thân thể, nguyên thần và thiên địa pháp tướng Diệp Húc, lại tuôn vào trong chân linh bất diệt của hắn. Luồng năng lượng khổng lồ rót vào khiến Diệp Húc cảm thấy tu vi của mình liên tục tăng lên.