[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ
Chương 767 : Một mình chiến Thánh Hoàng
Ngày đăng: 20:20 17/09/19
Xích Đế Ma giới, Diệp Húc đằng đằng sát khí. Trong chớp mắt thần thức hắn đảo qua thế giới do Ma thần viễn cổ hóa thành này, khiến cho Xích Đế Ma giới như dấy lên một trận gió lốc thật lớn. Cuồng phong thổi quét tinh không đại lục, làm cho mọi người không thể nào ẩn dấu được.
“Tây Hoàng Công, ngươi còn dám đến tìm ta?”
Đột nhiên có một tiếng cười to truyền đến, Xích Uyên Ma Tôn đến trước người Diệp Húc chỉ trong chớp mắt, ma diễm ngập trời.
Y nhe răng cười nói: “Tuy ngươi đã thành Vu Hoàng, nhưng ở trước mặt Thánh Hoàng cũng chỉ là một con kiến, tùy tay là có thể bóp chết! Ngươi năm lần bảy lượt ám toán ta, Ma Tôn đã sớm hận không thể lột da, uống máu, ăn thịt ngươi! Ngươi có rất nhiều bí mật, không chỉ bí mật về Thiên Đế chứng đạo chi bảo, còn có đạo ngân đạo văn cũng cực kỳ tinh diệu, so với đạo văn đạo ngân mà Ma Tôn ta lĩnh ngộ còn tinh diệu gấp trăm nghìn lần. Nghĩ tới chuyện này liền khiến ta không nhịn được, muốn mở sọ ngươi ra…”
“Chết!”
Diệp Húc quát lớn, ngọc lâu đột nhiên bay ra, mười bảy tầng ngọc lâu ầm ầm áp chế tới Xích Uyên Ma Tôn, giận dữ hét lên: “Xích Uyên, ngươi dám uy hiếp con ta, hôm nay ta tất chém chết ngươi, cho ngươi chết không chỗ chôn!”
Ngọc lâu càng lúc càng lớn, lơ lửng trên Xích Uyên Ma Tôn.
Xích Uyên Ma Tôn cười lạnh: “Ngươi dùng cùng một chiêu thức đối phó Thánh Hoàng, cũng quá coi thường Thánh Hoàng rồi!”
Y lù lù đứng đó, sau đầu hiện lên một tòa Xích Đế Ma Môn, lạnh lùng nhìn ngọc lâu rơi xuống, nói: “Y lù lù đứng đó, sau đầu hiện lên một tòa Xích Đế Ma Môn, lạnh lùng nhìn ngọc lâu rơi xuống, nói: “Tây Hoàng Công, ban đầu ở Hoa Tư thiên quốc, ngươi lấy một tòa tiên sơn trấn áp phân thân của lão tử, lão tử vẫn còn nhớ kỹ. Nay ngươi lặp lại chiêu cũ, chẳng qua chỉ là muốn bỏ tiên sơn ra để trấn áp ta! Lão tử đứng ở đây, cho ngươi xem tiên sơn của ngươi có trấn áp nổi ta hay không!”
Rầm!
Ngọc lâu đột nhiên trào ra vô số cấm văn, tản ra uy lực mênh mông khủng bố hơn cả thánh bảo. Từng đạo cấm văn lan tràn nghìn dặm, khắc vào hư không.
Tòa ngọc lâu này tuy không phải thánh bảo nhưng lại có uy lực to lớn đến thần kỳ, còn khủng bố hơn Thái Dương Thần Lô và Huyền U Thánh Hoàng đồ gấp nhiều lần.
“Tiên sơn đâu?”
Xích Uyên Ma Tôn ngẩn ra, chỉ thấy ngọc lâu đè xuống, uy lực mạnh vô cùng, trấn áp cả chư thiên, mơ hồ để lộ ra uy năng cổ xưa hùng tráng, giống như mỗi một tầng tòa ngọc lâu này đều có giấu một thế giới cổ xưa.
Ngọc lâu áp chế xuống lập tức chấn cho Xích Uyên Ma Tôn hộc máu, bị ngọc lâu ép cho nhanh chóng rơi xuống.
Y hoàn toàn không ngờ là, Diệp Húc vốn không định dùng Phương Trượng tiên sơn. Tiên sơn tuy có quy tắc khác với thế giới hiện tại, nhưng Thánh Hoàng lấy đạo làm môn nên có thể chống lại được loại quy tắc này. Đối với Xích Uyên Ma Tôn mà nói, loại quy tắc kia vô cùng nhỏ bé.
Mà Diệp Húc muốn dùng lại là uy năng của ngọc lâu, tế nó lên một cái là trấn áp Xích Uyên!
Tòa ngọc lâu này được hắn đưa vào một đạo Bàn Vương Khai Thiên Kinh cấm pháp hoàn chỉnh, nguyên thần tương dung cùng ngọc lâu đã làm cho nó trực tiếp tăng lên thành cấm bảo.
Vốn khi chỉ là bất diệt chi bảo, tòa ngọc lâu này cũng đã mạnh hơn cấm bảo bình thường. Nay Diệp Húc luyện ngọc lâu thành cấm bảo, uy năng phát huy ra còn mạnh hơn hẳn Thái Dương Thần Lô, Thái Dương Thần Cung!
Đế Hưng chi địa có đủ loại lin khí Thiên giới, đủ cho người tu thành Thánh Hoàng đỉnh phong, thậm chí là cả Vu Tổ. Vậy mà những linh khí này sớm bị Diệp Húc quét sạch.
Tu vi hắn vẫn còn ở kỳ suếu chính là vì luyện chế ngọc lâu và Di La Thiên Địa Tháp, tăng hai món bảo vật này lên cấm bảo. Bởi vậy hắn hai lần tu thành cấm pháp phân thân đều đưa hết vào trong ngọc lâu và bảo tháp, dùng để tăng lên uy năng của chúng.
“Xích Uyên, ta có thể ám toán ngươi một lần thì cũng có lần thứ hai, thứ ba! Ba lần trước không lấy được mạng ngươi, lần này ta tự mình ra tay đánh chết ngươi!”
Thân hình Diệp Húc nhanh chóng rơi xuống, một chưởng đánh ra, hóa thành Tu Di ấn, viễn cổ Phật tổ ầm ầm rơi xuống, đụng vào trên ngọc lâu.
Xích Uyên Ma Tôn bị ép ở dưới lâu, tức khắc bị hai tầng công kích của Tu Di ấn và ngọc lâu, lại không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi, trong lòng vừa giận vừa sợ.
“Ngươi lại dám uy hiếp tính mạng con ta, ta phải bằm thây ngươi!”
Diệp Húc nổi giận đùng đùng, sau lưng đột nhiên hiện ra một tòa Lục Đạo Luân Hồi rách nát. Hắn đột nhiên lắc mình xuất hiện ở dưới lâu, Lục Đạo Luân Hồi ầm ầm chuyển động kéo theo ba nghìn ấn pháp, từng chưởng từng chưởng đánh tới Xích Uyên Ma Tôn.
Nay hắn đã không có Công Đức Kim Luân, nhưng lại có thể lấy Lục Đạo Luân Hồi thúc giục Tam Thiên Thế Giới đại thủ ấn. Các loại ấn pháp không ngừng bay ra, có lâu có tháp, có chuông có đỉnh, có bình có bàn, thiên biến vạn hóa. Mỗi một loại ấn pháp đều ẩn chứa đạo lý rất lớn, chất chứa uy năng đủ để đè chết Vu Hoàng.
Hiện giờ Diệp Húc đã vượt qua kỳ suếu, thực lực của hắn so với khi vừa trở thành Vu Hoàng còn mạnh hơn mấy chục lần. Mà ngọc lâu lại được hắn luyện thành cấm bảo, trấn áp Xích Uyên thế nhưng khiến cho vị Thánh Hoàng này chẳng thể đánh trả lại được.
Xích Uyên Ma Tôn ra sức ngăn cản, trong lòng kinh sợ không thôi.
Oành oành!
Y đã trúng không biết bao nhiêu đạo ấn pháp, huyết nhục toàn thân nổ tung. Từng dòng máu tươi phun ra, tràn ngập hư không, thậm chí còn diễn sinh ra một đám ma đầu.
Huyết mạch lực của y vô cùng hùng mạnh, một giọt máu là có thể diễn sinh ra một tên ma đầu. Nay lại bị Diệp Húc đánh cho máu văng khắp nơi, đợi một lúc nữa, trong Xích Đế Ma giới sẽ xuất hiện không biết bao nhiêu đại ma đầu!
Lúc này, rất nhiều nhân vật hùng mạnh trong Xích Đế Ma giới bị trận chiến của hai người kinh động, ai nấy đều phi lên không trung, ngẩng đầu nhìn. Chỉ thấy một tòa ngọc lâu với phong cách cổ xưa trấn áp Xích Uyên Ma Tôn, bên dưới chính là thế giới vô cùng nhỏ bé, phát ra những dấu vết kỳ dị, ầm ầm từ trên cao đập xuống.
Rầm!
Ngọc lâu va chạm vào một ngôi sao khiến nó chia năm xẻ bảy ngay lập tức, sau đó bị cấm văn trào tới quét sạch, không còn lại chút gì.
Tòa ngọc lâu này không ngừng rơi xuống, ầm ầm nện lên một mặt trời. Chỉ thấy mặt trời đó bị ngọc lâu đánh xuyên qua, giống như xuyên qua một quả táo từ trên xuống dưới, thậm chí tinh hạch của mặt trời này đều bị ngọc lâu đục lỗ.
Rầm rầm rầm!
Ngọc lâu cắt qua thế giới khổng lồ Xích Đế Ma giới này, đụng nát vô số ngôi sao rồi mới thu lại chút uy thế.
Một kích này đã phá hoại Xích Đế Ma giới khá lớn, làm cho người ta phải trố mắt mà nhìn!
Đây là uy năng của ngọc lâu của Diệp Húc, tràn trề uy lực, trong ba nghìn thế giới này, không có thế giới nào có thể chịu được bảo vật này đánh đến.
Món cấm bảo này tạo ra những hư tổn cho Xích Đế Ma giới gần như là mang tính vĩnh cửu. Đi qua đâu không gian nơi đó dập nát, không thể sửa chữa.
Ba nghìn thế giới tuy không có không gian ổn định như Thiên giới, nhưng lực khôi phục rất mạnh, cho dù phá vỡ hư không cũng có thể bình phục dễ dàng.
Nhưng Diệp Húc thúc giục toàn bộ uy lực của ngọc lâu tạo ra hư tổn, thế nhưng lại thay đổi quy tắc hư không của Xích Đế Ma giới, hình thành một lỗ hổng không thể khôi phục.
Từ trong lỗ hổng kéo dài tỉ dặm này có thể nhìn thấy không gian hoang vắng ở nơi vô cực, thậm chí nhìn thấy những đạo hà quang đẹp đẽ.
Một vị Vu Hoàng của Xích Đế Ma giới định bay vào trong vết rách này, vừa mới tiếp cận thì hét thảm một tiếng, thân thể gần như bị ép vỡ. Cấm pháp cũng bị uy năng còn lại trong vết rách luyện hóa, khiến gã phải hoảng sợ.
Một kích Diệp Húc tế lên ngọc lâu này khiến cho vết rách khắp nơi tràn ngập dư uy của ngọc lâu, có thể cắn nát tất cả, dù là Vu Hoàng cũng khó có thể sống sót.
“Tòa ngọc lâu này vẫn còn tiếp tục đánh xuống!”
Trong Xích Đế Ma giới, một vị Vu Hoàng thất thanh nói: “Đến tột cùng là ai đang chiến đấu ở đâu vậy? Thế công mạnh đến như vậy, e là chúng ta còn chưa đến gần thì đã bị ép chết rồi!”
“Hình như là Xích Đế Ma Tôn, vị lão tổ tông này lại bị người đè ra đánh! Đối phương đến tột cùng là ai? Chẳng lẽ là Đại Hắc Thiên đến từ Hắc Đế Ma giới?” Có người sắc mặt kịch biến, thất thanh nói.
“Không phải Đại Hắc Thiên, mà là một tên nhân loại! Ông trời ơi, còn có nhân loại có thể đánh cho Xích Uyên lão tổ tông chật vật như vậy, ta có nhìn lầm hay không?”
“Đối phương nhất định là Thánh Hoàng đỉnh phong, có khi là nhân vật cổ xưa cấp Vu Tổ ấy chứ…”
…
Diệp Húc tế ngọc lâu lên đánh một kích kia rốt cuộc đã cạn kiệt, Xích Uyên Ma Tôn lập tức cảm thấy áp lực trên người dần giảm xuống, không còn bị áp chế đến mức khó có thể thở nổi. Y lập tức gầm lên một tiếng đầy giận dữ, Xích Đế Ma Môn chấn động, đánh bay ngọc lâu và cả Diệp Húc.
“Tiểu tử thối, xem ra ta đã khinh thường ngươi, không ngờ trở thành Vu Hoàng rồi, thực lực ngươi lại tăng mạnh như vậy! Nhưng Ma Tôn ta chính là huyết mạch của Ma thần viễn cổ, huyết thống của Ma thần Xích Đế!”
Thương thế quanh thân y lập tức phục hồi như cũ, y lấy tu vi mạnh mẽ vô cùng của mình khu trừ đi tổn thương tạo thành do ba nghìn đại thủ ấn và cấm văn ngọc lâu của Diệp Húc. Y giận dữ quát lên một tiếng, đột nhiên vung một chưởng chộp tới Diệp Húc.
Chưởng này đánh vỡ hư không, khiến cho người ta không thể trốn tránh, chỉ có thể đón đỡ. Thánh Hoàng uy triển lộ, không thể nghi ngờ.
“Ngươi thậm chí còn hiểu được đạo văn đạo ngân mà Vu Tổ có thể hiểu được. Chỉ cần giết ngươi, lục soát hồn phách trí nhớ ngươi, Ma Tôn ta có thể vấn đỉnh Vu Tổ, xưng hoàng làm tổ rồi!”
Sau lưng Diệp Húc hiện ra một Lục Đạo Luân Hồi thật lớn, hình thành các tầng thời không, các tầng thế giới. Chỉ thấy bàn tay Xích Uyên Ma Tôn kia hạ xuống, hơi dừng lại một chút rồi lập tức khiến cho tầng tầng thời không, thế giới vỡ nát, tiếp tục đánh xuống.
“Ta cố ý dụ ngươi đi ra, thậm chí lừa Đại Hắc Thiên đến Nguyên Dương thế giới ngăn chặn Đế Tuệ, chính là để độc chiếm bí mật trên người ngươi!”
Xích Uyên Ma Tôn nhe răng cười, toàn thân tràn ngập đạo văn đạo ngân ngưng tụ ra một tòa Xích Đế Ma Môn. Chỉ thấy Ma Môn ông ông vang lên, hình thành từng đạo Công Đức Kim Luân, tất cả có chín tầng, làm cho pháp lực y lại tăng lên.
“Ngươi không ngờ chứ gì? Ở trong bí cảnh kia, ngươi gần như luyện hóa sạch sẽ tu vi của ta, mà ta lại có thể dễ dàng khôi phục tu vi, thậm chí còn mạnh hơn cả trước nữa!”
Y bị Diệp Húc ám toán ở Đế Hưng chi địa, bị Diệp Húc dùng Thiên Hỏa luyện hóa tất cả tu vi, chỉ phải hốt hoàng bỏ chạy. Lấy tài nguyên của ba nghìn thế giới, Xích Uyên Ma Tôn muốn khôi phục tu vi, không khổ tu một thời gian thì không thể khôi phục hoàn toàn.
Nhưng lúc này tu vi y đã khôi phục, thậm chí còn tinh tiến, đúng là nhờ hiệu quả thần kỳ của Công Đức Kim Luân Luyện Bảo diệu quyết.
Tâm pháp đế cấp mà Đế Khốc Thần Vương khai sáng ra khác với các loại tâm pháp khác, không hấp thu linh khí linh mạch mà chỉ tu thiện công ác quả, tăng thêm một đạo Công Đức Kim Luân, tu vi sẽ tăng lên gấp bội. Xích Uyên Ma Tôn cả đời giết người vô tính, làm nhiều chuyện ác, tích lũy ác quả rất nhiều, làm cho y lập tức tu thành chín đạo Công Đức Kim Luân, đạt tới độ cao Thánh Hoàng, khôi phục tu vi.
Uy lực một chưởng này của y mạnh hơn hẳn lúc trước, đạt tới độ cao mà Tam Thiên đại thủ ấn của Diệp Húc không thể nào sánh với.