Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 107 : Tề vận bị lừa dối

Ngày đăng: 13:35 18/04/20


Trong căn phòng màu trắng, Quý Thần Quang nằm trên giường lăn đến lại lăn đi. Cái tên Tề Vận kia từ khi bị cậu làm cho tức giận bỏ đi liền chưa thấy xuất hiện, đến bây giờ đã hai tiếng rồi. Cậu sắp chết đói



Ngay tại lúc Quý Thần Quang đếm tới một trăm linh tám, cánh cửa màu trắng rốt cục mở ra. Một người đàn ông xa lạ bưng một khay đồ ăn đến, cẩn thận đặt lên bàn màu trắng rồi chuẩn bị xoay người rời đi.



Quý Thần Quang nhanh chóng gọi anh ta lại “Tề Vận đâu?” Cái tên kia như thế nào lại không tới? Cậu còn đang chuẩn bị tiếp tục chọc giận anh ta a……



“Đang ăn cơm!” Thanh âm của đàn ông xa lạ thực đông cứng, thực khàn khàn, tựa hồ là bởi vì lâu rồi không nói gì mà dẫn đến như vậy. Nghe vào có một loại trầm cảm thản nhiên.



“Nga!” Quý Thần Quang xốc chăn lên xuống giường. “Tôi muốn tắm rửa!” Đúng lý hợp tình dùng ngữ khí ngang ngược nói với người đàn ông xa lạ.



Thân thể người đàn ông hơi cứng ngắc một chút rồi sau đó quay đầu đi đến phòng tắm bên cạnh “Mời!” Biểu tình trên mặt vẫn thản nhiên, thanh âm không kiêu ngạo không siểm nịnh.



Trong lòng Quý Thần Quang cười trộm! Cậu cảm giác được người đàn ông này đối với mệnh lệnh của cậu có điểm tức giận, bất quá lại cố nén lại không phát tác.



Còn có Tề Vận cũng vậy, rõ ràng thực sự phẫn nộ thực sự tức giận lại liều mạng bày ra vẻ ôn hòa. Xem ra tạm thời bọn họ sẽ không thương tổn cậu! Hắc hắc……



“Còn đứng ở đấy làm gì?” Nhẹ ngửa đầu, vẻ mặt hung ác nhìn người đàn ông lạ.



Người đàn ông lạ ánh mắt bình tĩnh nhìn chăm chú Quý Thần Quang, đáy mắt lộ vẻ dò hỏi.



“Giúp tôi chuẩn bị nước tắm, tôi muốn tắm rửa. Anh không nghe thấy gì sao?” Đôi mắt to tròn bỗng nhiên trừng lớn, tỏ vẻ chính mình đang thực tức giận “Chẳng lẽ anh hai không phân phó cho mấy người sao? Việc này anh hai đều thường xuyên giúp tôi làm. Các người sao một người lại tiếp một người đầu gỗ giống nhau vậy? Còn muốn tôi phải nói ra!” Thanh âm đến cuối cùng trực tiếp biến thành ngữ điệu bén nhọn!



Người đàn ông lạ hiển nhiên là bị chấn động, trên mặt cư nhiên xuất hiện vẻ ngốc lăng. Quý Thần Quang này, thật đúng là…… Tề Vận người kia lại đem cái rắc rối này ném cho anh ta! Chính mình lại hảo hảo ở nhà ăn hưởng thụ! Chắc chắn gã cũng vừa mới kiến thức qua sự ngang ngược của Quý Thần Quang này cho nên mới có thể vẻ mặt xanh mét xuất hiện trước mặt bọn họ. Vừa rồi khi đưa cơm nói thế nào cũng không nguyện ý đi lên trên lầu! Nguyên lai là vì nguyên nhân này. Mẹ nó, lần tới mình cũng không nguyện tới đưa cơm…… Thật sự là chịu không nổi! Nếu không phải Thất gia đã nói phải đưa Quý Thần Quang lông tóc vô thương về thì mình đã sớm cho nó một cái tát!



“Anh cư nhiên còn dám ngẩn người? Mau chóng đi làm cho tôi. Bằng không đến khi anh hai trở lại tôi sẽ mách anh hai!” Quý Thần Quang cố ý nói lớn lên để thể hiện sự giận dữ của mình. Biểu tình cùng động tác tận lực làm thật hoàn mỹ, không một chút dấu vết!



“Mày……” Đối với người đàn ông lạ có lẽ đây là lần đầu tiên anh ta bị người cứ như đúng lý hợp tình khoa tay múa chân trước mặt, lại còn chỉ huy anh ta làm việc. Bình tĩnh trên mặt anh ta lập tức xuất hiện sự âm ngoan. Bộ dáng kia rất là dọa người, độ ấm quanh thân cũng giảm xuống rất nhiều.
Vì thế người đàn ông lạ liền hiểu! Vừa rồi đưa cơm anh ta cũng lĩnh giáo sự ngang ngược của Quý Thần Quang rồi. Nếu không phải Thất gia đã nghiêm túc phân phó, bọn họ đã sớm dùng dây thừng trói Quý Thần Quang mang đến đây……



“Nhìn nó, tôi đem bát đũa vào phòng bếp!” Tề Vận thản nhiên nói một câu rồi sau đó đi đến phòng bếp.



Người đàn ông lạ nhìn Quý Thần Quang cười đến vui vẻ đùa với con chó nhỏ, đột nhiên trong lòng có một loại cảm giác khác thường…… Kỳ thật Quý Thần Quang không ngang ngược thật đúng là một đứa nhỏ làm cho người ta trìu mến! Thất gia có phải hay không coi trọng điểm này của nó?



“Uy. Lấy một khúc lạp xườn đến đây cho tôi. Cún con đói bụng!” Quý Thần Quang vuốt vuốt lưng cún con, quát người đàn ông lạ.



Vừa nói một cái liền cái gì cũng không khả ái…… Người đàn ông lạ ở trong lòng bỏ thêm một câu. “Không có!” Lạnh lạnh đáp lại một câu.



“Cún con à, cắn anh ta đi, tên keo kiệt!” Quý Thần Quang vỗ vỗ đầu cún con, vui đùa nói một câu. Nhưng là không nghĩ tới cún con thế nhưng thực sự chạy đến trước mặt người đàn ông lạ, cắn cắn góc quần của anh ta, dùng sức kéo xuống……



Trên mặt người đàn ông lạ run rẩy nghiêm trọng……



“Nhục Đoàn, quay lại!” Tề Vận mới từ phòng bếp đi ra liền nhìn thấy cún con của mình cư nhiên cắn góc quần của Tuyệt Tứ. Đây chính là rất khó gặp a. Nhục Đoàn bình thường rất ít khi nổi giận, trừ phi chính mình quên không cho nó ăn!



Nghe được tiếng chủ nhân gọi to, Nhục Đoàn thí điên thí điên chạy tới dưới chân Tề Vận, dường như làm nũng cọ cọ……



“Nó gọi là Nhục Đoàn?” Quý Thần Quang chỉ vào cún con màu trắng hỏi.



Nhục Đoàn nghe được có người gọi tên nó lại nhanh chóng lẻn đến bên người Quý Thần Quang. Cọ a cọ……



“Thật sự là một cái tên khả ái!” Quý Thần Quang vuốt bộ lông của cún con, cười nói.



Tề Vận cũng có chút kinh ngạc, ngày thường Nhục Đoàn thực bài xích người lạ, như thế nào lần này…… Ánh mắt dừng trên mặt Quý Thần Quang, đột nhiên có chút hiểu được. Có lẽ đúng là bởi vì tươi cười của nó đi……