Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 109 : Động tác của ai nhanh hơn? (1)

Ngày đăng: 13:35 18/04/20


“Boss!”



Trước bàn làm việc của Quý Tiêu Dương có hai nam một nữ đứng, là thành viên của tổ mật thám.



“Nói!” Quý Tiêu Dương tay cầm bút máy không có dừng lại, vẫn cúi đầu như trước xem xét tài liệu.



“Chúng tôi đã điều tra được vị trí của Quý thiếu gia, ở núi Thuần Khê ở thành phố C. Tinh nhất tinh nhị tinh tam đã đến đó rồi!” Một người đàn ông trong hai nam đứng lên trước cung kính nói.



Tay viết bận rộn của Quý Tiêu Dương lúc này mới ngừng lại, nâng mắt lên nhìn về ba người ở phía trước. “Hảo hảo bảo vệ Thần Thần! Chín giờ sáng ngày mai ta muốn nhìn thấy người!”



“Cam đoàn hoàn thành mệnh lệnh!” Ba người đồng thời nói một câu, rồi sau đó nhẹ nhàng rời khỏi phòng.



Lúc này Nam Cung Kỳ ở một bên mới từ trong đống tài liệu lớn ngẩng đầu lên, ánh mắt sáng ngời hữu thần nhìn về phía Quý Tiêu Dương, “Có tin tức của Thần Quang rồi?” Trong giọng nói là kích động cùng vui vẻ không che dấu được.



“Ân.” Quý Tiêu Dương gật gật đầu. Mấy ngày liền, khuôn mặt lạnh lùng buộc chặt rốt cục cũng nhu hòa đi rất nhiều, nhếch môi câu ra một nụ cười khẽ! Hơi thở âm hàn quanh thân cũng dần dần rút đi không ít.



“Thành phố Y bên kia cũng có tin tức rồi, đã tranh đoạt thành công khu đất kia!” Nam Cung Kỳ đẩy kính mắt gọng bạc của mình, từ trong đống tư liệu lớn lấy ra một phần hợp đồng đưa tới trước mặt Quý Tiêu Dương, “Tiêu Dương, cậu xem xem có chỗ nào cần sửa không?”



Nam Cung Kỳ vừa mới nói xong, di động đặt trên bàn đột nhiên vang lên. Nam Cung Kỳ đặt hợp đồng trước mặt Quý Tiêu Dương, quay đầu lại bàn làm việc của mình, cầm lấy di động, nhìn màn hình báo tên người gọi. Là Lưu Lâm.



Ông ta lúc này gọi điện đến là có chuyện gì?…… Trong lòng hơi nghĩ nghĩ rồi nhấn nút nghe.



“Lưu tổng!” Tuy rằng trong lòng thực sự rất không thích Lưu Lâm này nhưng là ở mặt ngoài vẫn phải làm bộ cho tốt cho nên thanh âm Nam Cung Kỳ vẫn thản nhiên ôn hòa như trước. Bất quá cẩn thận lắng nghe có thể nghe ra ý lãnh đạm bên trong.



“Tiểu Kỳ, xin hỏi hiện tại Quý tổng có thời gian không?” Lưu Lâm ở một chỗ khác gọi điện thoại tựa hồ rất cao hứng, ngay cả thanh âm nói chuyện của ông ta cũng lộ ta một cỗ hưng phấn.



“Xin hỏi Lưu tổng có chuyện gì vậy?” Tầm mắt Nam Cung Kỳ dừng ở trên người Quý Tiêu Dương.



“Ha ha, chính là về bản thiết kế kia!” Lưu Lâm vui tươi hớn hở cười.




“Tiểu Cửu, đây là……” Nam Cung Kỳ nhìn vẻ mặt Nam Cung Cửu hiện lên mỏi mệt rõ ràng, đi pha một ly trà xanh đặt trước mặt hắn.



Khi Quý Tiêu Dương nhìn thấy người này, trong mắt hiện lên một tia sáng. “Tiểu Cửu, vất vả rồi!” Đứng lên vỗ vỗ bả vai Nam Cung Cửu.



Linh Thiên Nhiễm ánh mắt lóe lóe, sửng sốt nửa giây mới bắt đầu nói chuyện. “Đây là gián điệp kia?”



“Ân!” Mạc Dương gật gật đầu. Khi nhìn về phía Nam Cung Cửu, trong mắt có chút kinh ngạc, nhìn không ra thiếu niên mười lăm tuổi này lại mạnh như vậy…… Chỉ sợ cũng là người trong nghề đi!



“Tiểu Cửu, cậu cường đại rồi!” Linh Thiên Nhiễm ngồi vào trước mặt Nam Cung Cửu, vỗ vỗ bờ vai hắn. Thật là nhìn không ra Nam Cung Cửu lạnh lùng khốc khốc, nguyên lai lại là một tiểu gia hỏa có bản lãnh thật sự cường đại!



“Tiêu Dương, bước tiếp theo cậu chuẩn bị thế nào?” Nam Cung Kỳ nhìn người hôn mê dưới chân, vươn chân hung hăng đá cho anh ta hai phát. Nếu không phải là người này tiết lộ tin tức thì hiện tại Thần Quang cũng sẽ không gặp nguy hiểm. Không biết Thất gia kia đối đãi với Thần Quang như thế nào……



Quý Tiêu Dương xoa cằm, trong đôi mắt đen như mực lóe lên u quang nhè nhạ, lẳng lặng suy nghĩ gần nửa phút mới ngẩng đầu nhìn về phía Nam Cung Kỳ “Gọi điện thoại cho Lưu tổng, nói cho ông ta biết hiện tại tôi có một tiếng thời gian rảnh!”



Nam Cung Kỳ vừa nghe Quý Tiêu Dương nói, hơi sửng sốt một chút mới vươn tay đẩy đẩy kính mắt gọng bạc của mình “Tiêu Dương, cậu là muốn……?”



“Ân! Xem bọn họ rốt cuộc là sắp xếp trò hay gì!” Khóe miệng Quý Tiêu Dương xuất hiện nụ cười lạnh. Đi tới bàn làm việc của mình, lấy di động ra gọi “Đưa năm người đến mai phục ở ‘Phúc Mãn Lâu’! Nhớ kỹ không được tiết lộ thân phân, chờ lệnh của ta!”



Chờ Quý Tiêu Dương nói chuyện điện thoại xong, Nam Cung Kỳ cũng lấy di động của mình ra ấn số của Lưu Lâm.



“Lưu tổng, sếp nói cậu ấy hiện tại vừa vặn có một tiếng thời gian rảnh.”



“Phải không? Vậy thì tốt qua. Tôi lập tức đến ‘Phúc Mãn Lâu’ đặt chỗ trước. Đồ ăn ở đó rất là ngon!”



“Ân. Tốt!”



Nói xong, Nam Cung Kỳ ngắt điện thoại, ánh mắt về phía Quý Tiêu Dương, tay ra dấu ọ!