Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 124 : Nói thật hay mạo hiểm!

Ngày đăng: 13:35 18/04/20


“Các cậu hiểu chưa?” Linh Thiên Nhiễm một hơi nói xong, nhìn mấy người phía trước liếc mắt một cái.



Sửng sốt một lúc lâu sau, Quý Thần Quang mới chớp chớp hai mắt, ngơ ngác nói một câu “Hiểu được!” Kỳ thật còn có chút mơ hồ……



“Được, hiểu rồi thì chúng ta bắt đầu đi! Nhớ kỹ nha, thua phải trả lời chi tiết vấn đề được hỏi, phải hoàn thành sự trừng phạt!” Linh Thiên Nhiễm cầm bài trong tay giơ giơ lên, phi thường nghiêm túc nói.



Nam Cung Kỳ có chút khẩn trương, vươn tay đẩy kính mắt của mình. Sao anh cảm giác được lời nói của Thiên Nhiễm có chút gian trá?



“Được, đã biết, đã biết, Thiên Nhiễm, nhanh chóng bắt đầu đi!” Quý Thần Quang lần đầu tiên chơi mấy thứ này, trong lòng hưng phấn kích động. Đôi mắt to tròn lóe sáng hào quang linh động trong suốt, nụ cười bên khóe miệng càng thêm sáng lạn!



“Hiện tại không đói bụng?” Quý Tiêu Dương nhìn Thần Thần trong lòng, vươn tay nhéo nhéo hai má trơn mềm của cậu, trêu chọc nói.



“Đói, anh hai, em muốn ăn khoai tây!” Đôi mắt linh động nhìn Quý Tiêu Dương, Quý Thần Quang đẩy đẩy tay hắn. Gương mặt bởi vì kích động mà có chút hồng nhuận, khóe miệng cười sáng lạn, hai lúm đồng tiền nho nhỏ cũng xuất hiện, trông có vẻ đặc biệt khả ái cùng hoạt bát!



“Ăn đi! Đã nguội rồi đó, sẽ không bị bỏng miệng đâu!” Quý Tiêu Dương cười bất đắc dĩ lại ôn nhu, gắp một miếng khoai tây từ trong bát mình bỏ vào bát Quý Thần Quang. Chỉ biết cái con heo con này sẽ nhất thời hưng phấn mà quên hết tất cả!



“Hì hì……” Quý Thần Quang ăn khoai tây, ngốc hồ hồ cười, trong ánh mắt sáng ngời lóe lên quang mang giảo hoạt. Ăn khoai tây xong, buông đũa xuống, hai tay nhanh chóng ôm cổ Quý Tiêu Dương, đối với hai má của Quý Tiêu Dương hôn hai cái thật vang dội “Anh hai, em yêu anh nhất!” Nói xong, nụ cười trên miệng càng thêm sáng lạn chói mắt!



Đáy mắt Quý Tiêu Dương lóe lên vầng sáng ôn nhu, từ bên cạnh lấy một từ giấy ăn, một bên lau miệng cho Quý Thần Quang, một bên nắm lấy khuôn mặt tươi cười đó “Cười gian quá, nhanh ăn cơm đi. Đợi lát nữa chơi trò chơi lại cao hứng đến quên cả ăn!”



“Anh hai, anh rõ ràng cũng rất cao hứng a!” Quý Thần Quang né tránh tay Quý Tiêu Dương, nhẹ bĩu môi, ngữ điệu mang theo ủy khuất!



“Ân. Anh hai thật là cao hứng!” Vứt giấy ăn vào thùng rác ở một bên, Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang sâu vào trong lòng hơn một chút. Ghé miệng vào tai cậu nhẹ nhàng nói: Nếu là Thần Thần hôn miệng, anh hai sẽ càng thêm cao hứng!



“Đến, đến, đến, đều nhìn tôi bên này đi a, đừng thân thiết nữa. Trò chơi bắt đầu!” Linh Thiên Nhiễm đứng lên vỗ tay, lớn tiếng rống! “Nhìn bên này đi, trò chơi bắt đầu!”



“Được. Bắt đầu đi!” Quý Thần Quang nóng lòng muốn thử, vẻ mặt hưng phấn, đôi tay kia cũng không an phận!



“Kỳ, Tiểu Cửu, các cậu đều hiểu rồi chứ?” Linh Thiên Nhiễm cố ý nhìn về phía Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu, cố ý hỏi một câu.



“Ân!” Nam Cung Cửu khẽ gật đầu, tuy rằng có điểm kỳ quái, sao Thiên Nhiễm lại hỏi như vậy……



Nam Cung Kỳ hơi trầm mặc một chút. Tổng cảm giác, Thiên Nhiễm không có ý tốt……




“Cười, cười cái P. Bỏ thâm tình đi, quá khó khăn người ta rồi!” Linh Thiên Nhiễm nhìn Quý Tiêu Dương.



“Kỳ thật rất đơn giản! Chính là như vậy!” Quý Tiêu Dương cười trêu tức, đem Quý Thần Quang trong lòng ôm lại thành tư thế hai người mặt đối mặt, dùng ánh mắt thâm tình nhìn cậu……



“Nhìn cũng nhìn rồi, học cũng học rồi. Thiên Nhiễm, mau chóng hành động đi!” Quý Tiêu Dương đạm cười nói.



Linh Thiên Nhiễm nhìn Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, ngây ngốc sửng sốt hai giây mới hướng lên trời rống to một tiếng “Hảo buồn nôn a……”



“Buồn nôn cũng phải làm. Mau lên a!” Quý Thần Quang cười đắc ý! Ngao càng nhìn Thiên Nhiễm không muốn làm, cậu lại càng vui vẻ!



Nam Cung Kỳ cười khẽ cúi đầu ăn thịt bò. Không thèm đi trêu chọc…… Vạn nhất dính vào người mình liền thảm. Ai biết bọn họ sẽ làm cái gì chứ……



“Hát thì hát. Ai sợ ai chứ!” Rối rắm một phen xong, Linh Thiên Nhiễm hít sâu, nhìn Mạc Dương đối diện. Học bộ dáng của Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, vươn tay ôm lấy thân thể Mạc Dương, khẽ ngẩng đầu lên nhìn vào mắt Mạc Dương “Mạc Dương, tôi…… Tôi chịu không nổi!” Linh Thiên Nhiễm nói đến một nửa lại dừng lại. Bởi vì cậu nhìn thấy trong ánh mắt Mạc Dương có một thứ làm cho cậu hoảng hốt…… Giống với quang mang trong ánh mắt của Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang……



“Chịu không nói cũng phải làm. Thiên Nhiễm đã năm phút rồi đấy. Nếu còn không nói gì nữa tôi sẽ lại trừng phạt cậu thêm một điều!” Quý Tiêu Dương dương dương tự đắc lắc đồng hồ bấm giờ!



“Được rồi, được rồi, tôi nói!” Linh Thiên Nhiễm lại ôm lấy thân thể Mạc Dương. Ánh mắt hơi hơi né tránh. Tôi dựa vào, mẹ kiếp……



“A, Mạc Dương, lão tử yêu anh! Theo tôi đi!” Thật sự chịu không nổi cái loại tỏ tình mềm nhẹ buồn nôn này. Linh Thiên Nhiễm trực tiếp nắm lấy bả vai Mạc Dương, phi thường có khí phách nói một câu. Rồi sau đó phi thường có khí phách giữ lấy đầu Mạc Dương, hôn lên môi hắn! Vừa hôn xong, Linh Thiên Nhiễm kéo Mạc Dương đang có chút dại ra đi về chỗ ngồi “Đi, chúng ta nên trở về nhà!”



“Như vậy là được rồi đi?” Trở lại chỗ ngồi, Linh Thiên Nhiễm hỏi Quý Tiêu Dương một câu.



“Được!” Quý Tiêu Dương cười gian! Ánh mắt dừng ở trên người Mạc Dương, hắn thấy được đáy mắt Mạc Dương bốc lên ngọn lửa kích tình nóng rực. Nghĩ đến đêm nay, Thiên Nhiễm sẽ có phúc hưởng……



Khuôn mặt Linh Thiên Nhiễm càng ngày càng hồng “Khụ, khụ, được rồi, bắt đầu vòng tiếp theo thôi! 123 ra……”



“Ha ha, tôi thắng!” Linh Thiên Nhiễm cười cực kỳ âm hiểm giơ giơ tay, ánh mắt càn quét bốn phía.



Cậu nhìn thấy Quý Tiêu Dương vẫn bình tĩnh như trước gắp thức ăn cho Quý Thần Quang. Quý Thần Quang một đôi mắt sáng ngời lòe lòe tỏa sáng nhìn mình. Nam Cung Kỳ bên cạnh đang cúi đầu ăn rau xà lách, Nam Cung Cửu vẫn khốc khốc như trước……



Nhìn đến Kỳ, đáy mắt Linh Thiên Nhiễm lóe lên một tia giảo hoạt…… Ánh mắt dừng trên người Nam Cung Kỳ “Kỳ, cậu nói xem, quần lót của Tiểu Cửu là màu gì!”