Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 127 : Gạo nấu thành cơm……

Ngày đăng: 13:35 18/04/20


Rốt cục cũng giúp Thần Thần tắm rửa xong! Quý Tiêu Dương nhẹ thở ra một hơi, sau đó ôm Quý Thần Quang đã muốn mơ mơ hồ hồ về phòng, tùy ý để cho cậu mặc một bộ áo ngủ, mềm nhẹ đặt cậu lên giường. Ngồi ở bên giường nhìn Thần Thần mơ hồ, khuôn mặt phấn hồng, đôi mắt to sáng ngời khẽ nhắm, hơi hơi thượng kiều lông mi, nhẹ nhàng rung động, đôi môi vẫn như trước chu lên, thường thường phun ta từng đợt từng đợt hương rượu nồng!



“Thần Thần, ngủ ngon, ngoan ngoãn ngủ đi!” Quý Tiêu Dương nhìn thoáng qua, cúi đầu nhẹ hôn lên trán Quý Thần Quang, thanh âm ôn nhu nhẹ nhàng phiêu đãng bên tai Quý Thần Quang.



Nói xong, Quý Tiêu Dương liền đứng lên đi vào phòng tắm. Hắn cũng phải tắm rửa một chút, có chút buồn ngủ rồi!



Quý Tiêu Dương không biết, ở trong nháy mắt hắn vừa mới tiến vào phòng tắm, Quý Thần Quang nguyên bản đang khẽ nhắm mắt đột nhiên hai mắt sáng ngời mở to, bên trong lưu chuyển quang mang mê muội. Môi khẽ hé mở thì thầm nói “Em sẽ không ngủ……”



Vì thế chờ khi Quý Tiêu Dương mặc áo ngủ bước vào phòng liền thấy Quý Thần Quang mở to hai mắt, ngơ ngác nhìn trần nhà trên đỉnh đầu……



“Thần Thần, sao lại tỉnh rồi? Có phải không thoải mái hay không?” Quý Tiêu Dương đi nhanh vài bước, ngồi xuống bên giường vươn tay sờ sờ cái trán Quý Thần Quang. Hoàn hảo không có phát sốt! Trong lòng nhẹ nhàng thở dài nhẹ nhõm một hơi.



Quý Thần Quang không đáp lại mắt, một đôi mắt sáng ngời vẫn mở to nhìn chằm chằm trần nhà, giống như ở trên đó là cả một thế giới tươi đẹp tràn đầy đồ ngọt thơm ngon. Ánh mắt chuyên chú kia làm cho Quý Tiêu Dương có chút xấu hổ……



“Thần Thần, không phải em đói bụng đấy chứ?” Quý Tiêu Dương đột nhiên nhớ lại buổi tối hôm nay Thần Thần chỉ mải chơi cũng chưa ăn được gì nhiều!



Quý Thần Quang nói chuyện, âm điều mềm mềm nhu nhu làm nũng “Em sẽ không ngủ!”



Ách…… Nghe Quý Thần Quang hỏi một đằng trả lời một nẻo, Quý Tiêu Dương hơi ngây ngẩn cả người. Một giây qua đi, Quý Tiêu Dương đột nhiên hiểu được là chuyện gì xảy ra, liền cười khẽ, ôm Quý Thần Quang vào trong ngực “Được, được, vậy chúng ta không ngủ, chúng ta nói chuyện, thế nào?”



Lông mi thật dài của Quý Thần Quang nhẹ nhàng chớp một chút, một đôi mắt to sáng ngời nháy mắt nhắm lại, hai tay gắt gao ôm lấy cổ Quý Tiêu Dương! Ngủ rồi……
Trong đầu đột nhiên vang lên lời nói của Linh Thiên Nhiễm vừa rồi “Tiểu Cửu a, say rượu loạn tính, gạo nấu thành cơm gì đó, đây chính là một cơ hội tốt a!”



Trong nháy mắt, Nam Cung Cửu mê muội……



Tình cảm chiến thắng lý trí. Cúi đầu hôn lên môi Nam Cung Kỳ……



“Ngô……” Nam Cung Kỳ mơ mơ màng màng, còn không biết là có chuyện gì xảy ra, liền cảm giác chính mình bị đặt trên vách tường lạnh như băng. Trong nháy mắt kia, anh cảm giác hình như mình thanh tỉnh, đang chuẩn bị mở miệng hỏi thì lời lẽ đã bị chiếm cứ, vật thể trong miệng trúc trắc vội vàng quấy đảo lung tung……



Thần trí thanh tỉnh của Nam Cung Kỳ nháy mắt lại lâm vào trạng thái mê ly……



“A……” Một lát sau, trong phòng tắm vang lên tiếng kêu thống khổ của Nam Cung Kỳ……



Nam Cung Cửu cũng lâm vào điên cuồng! Kỳ, rốt cục cũng là người của hắn……



Nước ấm từ vòi phun chảy ra, đem máu cùng chất lỏng màu trắng ở trên sàn trắng nõn tách ra……



Tiếng kêu thống khổ trong phòng tắm dần dần biến mất, biến thành tiếng kêu khiêu gợi tuyệt vời làm cho người ta mặt đỏ tim đập!



……