Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 134 : Sự tình một đống tiếp một đống!

Ngày đăng: 13:36 18/04/20


Trải qua ba giờ cấp cứu, Quý phụ thành công vượt qua nguy hiểm, chuyển vào phòng chăm sóc đặc biệt.



“Bà nội, ông nội đã không còn nguy hiểm nữa rồi, bà về nhà nghỉ ngơi một chút đi! Đừng để mệt mỏi quá!” Quý Thần Quang nắm tay Quý mẫu, nhu thuận nói, trong thanh âm lộ ra quan tâm thản nhiên!



“Không có việc gì, bà nội muốn ngồi thêm một chút! Thần Quang, nếu con mệt thì theo bạn của các con về nhà đi!” Quý mẫu tựa hồ có chút thất thần, khi nói chuyện ánh mắt vẫn mang theo chút trống rỗng, thanh âm nhẹ nhàng ôn nhu giống như đang nhỏ giọng khóc trong bóng đêm.



Tâm Quý Thần Quang đau thắt, ôm cổ Quý mẫu “Bà nội!”



Thân thể Quý mẫu hơi rung động một chút, rồi sau đó trên khuôn mặt tái nhợt đầy nếp nhăn xuất hiện một nụ cười hòa ái “Thần Quang của ta thật tốt! Không có việc gì đâu, bà nội chỉ là muốn ngồi cùng ông nội con lâu hơn một chút!”



“Con với bà nội cùng nhau!” Quý Thần Quang buông tay đang ôm Quý mẫu ra, ngồi xuống ghế bên cạnh.



“Được!” Quý mẫu nắm tay Quý Thần Quang, nhẹ nhàng vỗ vỗ!



“Bà nội!” Quý Tiêu Dương sắp xếp mọi chuyện xong, đi tới trước mặt Quý mẫu “Bà nội, ông nội ba ngày sau là có thể ra khỏi phòng chăm sóc đặc biệt! Cháu đã bảo bạn của cháu hảo hảo chăm sóc ông nội. Hiện tại, chúng ta tạm thời về nhà trước đi, đến trưa lại đến thăm ông nội!”



Quý mẫu nghe Quý Tiêu Dương nói, trên mặt hơi hiện lên chần chờ, ánh mắt nhìn về phía phòng chăm sóc đặc biệt. “Tiêu Dương, con xác định ông nội con đã không còn nguy hiểm nữa chứ?” Khi nói lời này, thanh âm Quý mẫu vẫn hơi có chút run rẩy……



“Bà nội, yên tâm đi. Bằng hữu của cháu nói, ông nội đã thành công vượt qua nguy hiểm! Bà đừng lo lắng, hãy nghĩ thoáng một chút là được rồi!” Quý Tiêu Dương thực tự tin nói ra lời này.



Một phần tự tin này cũng đã cuốn hút Quý mẫu, trên mặt lo lắng rốt cục cũng lộ ra mỉm cười nhè nhẹ “Vậy được rồi. Không có việc gì là tốt rồi!”



“Cho nên bà nội à, chúng ta hiện tại về nhà trước, nghỉ ngơi cho tốt, mọi người cũng mệt rồi! Chuyện của ông nội cháu đã cho người để ý rồi! Bà đừng lo lắng!” Quý Tiêu Dương nhìn biểu tình trên mặt Quý mẫu, tảng đá trong lòng cuối cùng cũng hạ xuống.



“Được!” Ánh mắt Quý mẫu vẫn nhìn về phòng chăm sóc đặc biệt, thẳng đến khi ra khỏi bệnh viện không nhìn thấy nữa mới thu hồi tầm mắt!



“Đúng rồi, như thế nào không thấy Hào nhi?” Lên xe, Quý mẫu đột nhiên nhớ tới dọc theo đường đi bà đều không có nhìn thấy con mình.



Quý mẫu vừa nói, Quý Tiêu Dương mới nhớ đến còn có mẹ cũng nằm viện. Hiện tại không biết tình huống thế nào, xem ra phải quay lại bệnh viện một chuyến. Nghĩ nghĩ Quý Tiêu Dương ngẩng đầu nói với Nam Cung Kỳ “Kỳ, cậu mang bà nội về nhà trước, tôi với Thần Thần đi xem mẹ tôi!”



“Ân. Không thành vấn đề. Tiêu Dương, cậu đi đi!” Nam Cung Kỳ gật gật đầu.


“Tôi đã biết! Tôi lập tức chấp hành!” Nói xong, lão đại của Mười Hai Tinh tự động cúp điện thoại.



Khuôn mặt Quý Tiêu Dương hiện lên thần sắc lo lắng, cất điện thoại vào trong túi quần. Xem ra mọi việc đều có liên quan đến tên Kỷ Nguyên kia…… Đầu tiên là để cho ông nội biết chuyện mình cùng Thần Quang. Tiếp theo dời tổng bộ đi chỗ khác làm cho mình tra được mỗi cái nhà không, lại đến chuyện công ty xuất hiện gián điệp…… Sự tình từng bước tiếp từng bước, làm cho mình không thể tập trung lực lượng đi tìm tung tích của gã! Chết tiệt……!!



“Anh hai ơi, làm sao vậy?” Quý Thần Quang nhìn sắc mặt Quý Tiêu Dương càng ngày càng xấu, trong lòng bắt đầu lo lắng. Vừa rồi anh hai nghe điện thoại, giống như công ty ở thành phố C đã xảy ra chuyện gì đó?……



“Không có việc gì đâu Thần Thần. Em đói bụng chưa? Muốn đi ăn chút gì đó không?” Quý Tiêu Dương thu hồi tâm tư, ôn nhu cười!



Ách…… Quý Thần Quang chớp chớp mắt. Anh hai rõ ràng là có việc nhưng lại không muốn cho cậu biết! Được rồi, anh hai khẳng định là có lý do của anh ấy! Quý Thần Quang nghĩ như vậy, khóe miệng liền giơ lên một nụ cười khẽ “Được ạ!”



“Tiêu Dương, Thần Quang!” Đúng lúc này, Mạc Dương cùng Linh Thiên Nhiễm cũng vừa mới tìm được phòng bệnh của Lục Dao. Vừa mới tiến đến hành lang thì thấy Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang đang đứng gần đó.



“Mạc Dương, Thiên Nhiễm, hai người không về nhà à?” Quý Tiêu Dương hơi hơi kinh ngạc.



“Không, Tiêu Dương, bác gái không có việc gì đi?” Linh Thiên Nhiễm nhìn phòng bệnh của Lục Dao, nhẹ giọng hỏi một câu.



Quý Tiêu Dương trầm mặc một chút, lắc lắc đầu. “Hiện tại còn không có nói rõ được!”



“Sao lại thế?” Linh Thiên Nhiễm mơ hồ…… Chẳng lẽ là vì chuyện kia mà chịu đả kích? Có nhất thiết phải nghiêm trọng vậy không?……



“Trầm cảm!” Quý Tiêu Dương nói lời này làm cho người ta không nghe ra cảm xúc gì.



“A……” Linh Thiên Nhiễm sửng sốt…… Như thế nào lại đến mức bị trầm cảm……



“Đi thôi, trước đừng nói cái này. Mạc Dương, tôi có vài chuyện muốn nói với anh!” Ánh mắt Quý Tiêu Dương hướng về phía Mạc Dương.



“Chuyện gì?” Đôi mắt đen như mực của Mạc Dương hơi hơi tối đi.



“Tổng bộ của Thất Giác đã vườn không nhà trống. Anh cho người của anh phong tỏa toàn bộ thành phố Y đi!” Khi Quý Tiêu Dương nói lời này, trong đôi mắt màu đen hiện lên u ám thâm trầm, như là một con báo đen đang rình mồi! Lộ ra huyết tinh cùng tàn nhẫn……



“Được!” Mạc Dương gật gật đầu. Không hỏi vì cái gì, hắn biết, Tiêu Dương làm như vậy khẳng định là có lý do……