Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 161 : Phóng ra giành trước

Ngày đăng: 13:36 18/04/20


Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ ở trong thư phòng ngây người gần một giờ vẫn chưa đi ra. Quý Thần Quang ngồi trên sô pha đã muốn buồn ngủ rồi, ánh mắt bán híp, nhìn hướng cầu thang, thân thể vặn vẹo ở trên sô pha, thỉnh thoảng miệng lại thầm thì: Anh hai cùng Kỳ như thế nào còn không đi xuống…… Nói thầm xong rồi, ánh mắt lại chuyển hướng nhà ăn, bữa sáng khẳng định đã nguội rồi…… Nghĩ nghĩ, Quý Thần Quang còn có một cỗ xúc động muốn đến thư phòng gọi anh hai với Kỳ, nhưng ngẫm lại biểu tình của anh hai với Kỳ là biết hiện tại chuyện bọn họ đang thương lượng có bao nhiêu bí mật!……



Trong thư phòng, Quý Tiêu Dương nhìn Nam Cung Kỳ, biểu tình cẩn thận, “Kỳ, nhất định phải ngăn cản tài chính của bọn họ! Nhớ kỹ, hiện tại Kỷ Nguyên đã có ý muốn rút tài chính về, cậu chỉ cần theo dõi sau đó tìm ra nơi tài chính của gã xuất ra. Sau đó mới đoạt được tài chính của gã!”



“Ân, Tiêu Dương cậu yên tâm! Tôi biết nên làm như thế nào!” Nam Cung Kỳ vươn tay đẩy kính mắt gọng bạc của mình, kiên định trả lời một câu. Trong lòng ẩn ẩn dâng lên một cỗ kích động. Đối chiến lâu như vậy, rốt cục cũng nghênh đón một ngày phân cao thấp! Kỷ Nguyên, lúc này, chúng ta sẽ cho ngươi thấy hết sự lợi hại!



Quý Tiêu Dương nghe Nam Cung Kỳ nói, cười gật gật đầu, vươn tay vỗ vỗ bờ vai anh. “Tôi tin tưởng cậu, Kỳ, khi theo dõi phải cẩn thận, đừng để người của Kỷ Nguyên phát hiện ra! Tôi sẽ phân phó Tinh Cửu âm thầm bảo vệ cậu! Tinh Bát sẽ cùng cậu theo dõi bọn họ!” Tạm dừng một chút, Quý Tiêu Dương đột nhiên phục ở bên tai Nam Cung Kỳ, dùng thanh âm phi thường nhỏ nhưng quyết đoán nói một câu, “Kỳ, có gì bất trắc, phải bảo vệ chính mình!” Mấy chữ cuối cùng, Quý Tiêu Dương nói cực kỳ thong thả, cực kỳ nghiêm túc!



Thân thể Nam Cung Kỳ hơi cứng lại, sau đó khóe miệng hiện lên một nụ cười nhàn nhạt, ngay cả đáy mắt cũng xuất hiện vâng sáng vui sướng nhàn nhạt! “Tôi biết rồi! Tiêu Dương!” Trong thanh âm nói chuyện, tuy đã che dấu rất sâu, nhưng vẫn có thể cảm giác được cảm động cùng run rẩy!



Quý Tiêu Dương cười cười, không nói gì nữa, chỉ dùng sức vỗ ba cái lên bả vai Nam Cung Kỳ, rồi sau đó xoay người đi về phía cửa phòng, “Đi thôi, Thần Thần hẳn là chờ đến mất hết kiên nhẫn rồi. Kiên nhẫn của em ấy luôn luôn chẳng có bao nhiêu!”



“Ha ha!” Nam Cung Kỳ cười khẽ ra tiếng, bước chân nhẹ nhàng đi theo Quý Tiêu Dương ra khỏi thư phòng! Lúc đóng cửa thư phòng, từ bàn tay nắm lấy tay nắm cửa có thể dễ dàng nhìn ra sự run rẩy! Cao hứng trong lòng đã không thể dùng ngôn ngữ để miêu tả! Nguyên lai, ở trong lòng Tiêu Dương, địa vị của mình đã quan trọng như thế! So với tâm phúc tự cậu ấy bồi dưỡng còn muốn quan trọng hơn! Tiêu Dương, cậu yên tâm, nếu cậu xem tôi là anh em, tôi chắc chắn sẽ giúp cậu hoàn thành việc này!



“Các anh cuối cùng cũng xuống rồi!” Quý Thần Quang nhìn Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ, hữu khí vô lực nói một câu. “Bữa sáng khẳng định đều nguội cả rồi!” Bên trong lời này còn có nho nhỏ oán khí! Khi anh hai cùng Kỳ tập trung làm việc, luôn quên ăn cơm…… May mà có cậu thường thường ở bên cạnh thúc giục, tình huống mới chuyển tốt không ít! Đừng nhìn anh hai cùng Kỳ hai người mặt ngoài thoạt nhìn phi thường cường kiện (khỏe mạnh), kỳ thật hai người này đều có bệnh đau dạ dày rất nghiêm trọng! Cậu chỉ thấy anh hai đau một lần, cho nên sau đó liền đối với một ngày ba bữa lại càng thêm chú ý



“Hâm nóng lại là được rồi. Thần Thần ngoan, đừng nóng giận, anh hai biết lỗi rồi mà! Lần sau sẽ không viện cỡ này nọ nữa!” Quý Tiêu Dương đi tới sô pha, ôm Quý Thần Quang vào trong ngực, ở trên đôi môi đang chu ra của cậu hôn một cái, đáy mắt mỉm cười còn có xin lỗi nhàn nhạt!



Nam Cung Kỳ nhìn thoáng qua Quý Tiêu Dương cùng Quý Thần Quang, cười cười đi vào nhà ăn, bưng bữa sáng trên bàn vào phòng bếp hâm nóng lại!
Ngắt điện thoại, Quý Tiêu Dương suy nghĩ một chút, tiếp theo lại gọi điện cho Mạc Dương. “Mạc Dương, cho tôi năm mươi người. Hai lăm người đi thành phố Y bảo vệ ông bà nội tôi. Hai lăm người còn lại gọi tới công ty!”



“Tiêu Dương, có phải chuẩn bị hành động hay không?” Mạc Dương nghe Quý Tiêu Dương nói, trong đầu liền đoán được tám chín phần mười!



“Ân!” Quý Tiêu Dương gật gật đầu.



“Được, tôi lập tức cho người đến!” Nghe chính miệng Quý Tiêu Dương trả lời, trong lòng Mạc Dương cũng hơi có chút khẩn trương. Sau khi Quý Tiêu Dương ngắt điện thoại, liền mau chóng gọi điện thoại cho thủ hạ của mình, phân phó hắn dẫn người đi qua cho Quý Tiêu Dương bên kia.



Sau khi ngắt điện thoại với Mạc Dương, Quý Tiêu Dương lại gọi điện thoại cho lão đại của Mười Hai Tinh, “Đi bảo vệ Kỳ! Cùng gọi Tinh Nhị cùng Tinh Tam theo. Nhớ kỹ, phải âm thầm!”



“Tôi đã biết, boss!”



Đem hết thảy mọi việc đều an bài xong, Quý Tiêu Dương nhìn di động, khóe miệng giơ lên thành một nụ cười máu lạnh!



Quý Thần Quang ở một bên nghe Quý Tiêu Dương nói chuyện điện thoại, cho dù có là người thần kinh thô như thế nào đi chăng nữa cũng biết hiện tại tình thế đã muốn thập phần khẩn trương! Nghĩ như vậy, Quý Thần Quang cúi đầu, ở trong lòng thầm nói. Nhất định phải ngoan ngoãn, không thể lại gây phiền toái cho anh hai!



PS: đã sống sót trở về sau 12 tiếng từ 6r sáng đến 6r tối vật lộn với thi cử:(( phải là thần kinh thép cỡ nào mới bỏ mặc được sự kháng nghị, kêu gào của xương khớp để ngồi dậy edit chớ:(( hãy thương ta đi nào