Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 167 : Đều tự ra tay

Ngày đăng: 13:36 18/04/20


Xe dừng trong gara, Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang đã ngủ say xuống xe, lão đại của Mười Hai Tinh cùng với Sát Hổ một trước một sau gắt gao chú ý động tĩnh bốn phía xung quanh. Tay để sát túi quần để ngừa lúc có đột biến có thể phản ứng nhanh nhất. So với hai người nghiêm túc cùng cẩn thận, Quý Tiêu Dương lại nhàn nhã tự tại hơn rất nhiều, hắn ôm Quý Thần Quang vẫn như trước không nhanh không chậm bước đi, khóe miệng hàm chứa nụ cười ôn nhu, mặt mày tất cả đều là vẻ cưng chiều cùng với bình tĩnh thư thái! Giống như là bọn họ vừa mới du sơn ngoạn thủy ở ngoài trở về, mà không phải là đang tránh né sự đuổi giết!



“Anh gọi điện thoại hỏi lão Bát một chút xem Kỳ có trở về hay không!” Khi sắp vào nhà, Quý Tiêu Dương hơi nghiêng đầu nhìn lão đại của Mười Hai Tinh ở phía sau. Kỳ nói sẽ mua nguyên liệu nấu ăn về, không biết hiện tại đã về chưa, Thần Thần tiểu gia hỏa này tỉnh ngủ khẳng định sẽ đói bụng!



Lão đại của Mười Hai Tinh nghe Quý Tiêu Dương nói, lập tức lấy di động trong túi quần ra gọi điện cho Tinh Bát. “Tiểu Bát, trợ lý Kỳ có về nhà không?”



Tinh Bát từ trong tư liệu ngẩng đầu lên, lấy điện thoại ấn nghe, rất nhanh đáp lại một câu. “Đã đi rồi, hẳn là sắp đến nơi!” Sau đó, đặt di động sang một bên, tiếp tục chìm đắm trong công việc!



“Boss! Trợ lý Kỳ đã trở về rồi, cũng sắp về đến đây!” Bỏ điện thoại vào trong túi, lão đại của Mười Hai Tinh nhẹ giọng trả lời Quý Tiêu Dương, đáy mắt hơi lóe lên chần chờ “Boss, có phải có chuyện gì muốn làm hay không?”



“Không có gì.” Quý Tiêu Dương đạm cười đáp lại một câu. “Vào đi thôi!” Ném chìa khóa trong tay cho Sát Hổ. Sát Hổ bắt lấy chìa khóa mở cánh cửa lớn tinh mỹ ra. Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang vào, thay giày, đi vào phòng khách, nhẹ nhàng đặt Quý Thần Quang đang ngủ say lên ghế sô pha. Sau đó mới nhỏ giọng nói với lão đại theo sát phía sau một câu “Đi vào trong phòng lấy cái chăn ra đây!” Thần Thần tiểu gia hỏa này ngủ thực say! Hiện tại đã ngủ lâu như vậy rồi, buổi tối khẳng định lại trừng mắt cùng với trần nhà! Đáy mắt Quý Tiêu Dương lóe lên nồng đậm sủng ái, nhẹ nhéo hai má Quý Thần Quang!


Quý Tiêu Dương ôm chặt Quý Thần Quang trốn vào trong bếp, Sát Hổ kề sát bên người, lão đại của Mười Hai Tinh tránh ở phòng khách, Tinh Tam cùng Tinh Tứ ẩn ở bên ngoài. Lại không có phát hiện ra người ám sát đến tột cùng trốn ở nơi nào……



Vừa rồi viên đạn bắn vỡ thủy tinh, thanh âm thanh thúy kia làm Quý Thần Quang bừng tỉnh. Lúc này, cậu vẻ mặt mờ mịt nhìn anh hai của mình. Đây là làm sao vậy?…… Sắc mặt nah hai giống như rất nghiêm túc! Thanh âm vừa rồi, là…… tiếng súng?……



Quý Tiêu Dương không nói chuyện, ánh mắt cảnh giác nhìn bốn phía xung quanh, hắn vươn tay che mắt Quý Thần Quang, hơi hơi dùng lực làm cho Quý Thần Quang nhắm mắt lại! Quý Thần Quang cũng cảm giác được dụng ý của anh hai, rất là ngoan ngoãn thuận theo nhắm hai mắt của mình lại. Chính là có một đôi tay, gắt gao nắm chặt lấy cánh tay xanh trắng mang chút run rẩy của Quý Tiêu Dương! Có lẽ chính hắn cũng không biết, mình đã dùng lực mạnh bao nhiêu……



Đúng lúc này, ám khí đột nhiên bay ra từ quạt thông gió trong phòng bếp. Sát Hổ vẫn luôn luôn cảnh giác bốn phía vươn tay đẩy Quý Tiêu Dương sang một bên, nhanh chóng lấy ra vũ khí của mình, là một thiết liên (roi sắt) ngắn nhỏ, vung một phát đánh bay ám khí gần trong gang tấc lên vách tường! Sau đó, động tác của Sát Hổ không chút tạm dừng, theo khe hở ném ra một chiếc phi châm (kim), xuyên qua cửa sổ thủy tinh bay ra ngoài. Lúc phi châm bay qua cửa sổ thủy tinh, thủy tinh cư nhiên không có lập tức vỡ nát, hơn nữa ánh mặt trời của mạnh, phi châm phản quang mà bay. Cho nên người bên ngoài tự nhiên cũng không có chú ý tới……



Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang cùng Sát Hổ liếc nhìn nhau, nhẹ gật đầu một cái không thể nhận ra. Sau đó, Quý Tiêu Dương ôm lấy Quý thần Quang chậm rãi rời khỏi phòng bếp, dọc theo đường đi tránh vào những đồ vật trong phòng, đi vào nhà ăn! Trong nhà ăn, có một cái tủ rất lớn, bình thường chỉ dùng để cất rượu cùng bát đũa! Quý Tiêu Dương ôm Quý Thần Quang nhanh chóng trốn vào sau chiếc tủ.



Ngồi vững vàng xong, Quý Tiêu Dương cúi đầu hôn lên môi Quý Thần Quang một cái. Ý bảo cậu đừng sợ!