Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 198 : Tương tư

Ngày đăng: 13:36 18/04/20


Từ ngày đó về sau, mỗi lần một mình ở cùng Nam Cung Cửu, trong lòng Nam Cung Kỳ sẽ sinh ra một loại khiếp ý, thân thể luôn luôn căng cứng. Nam Cung Cửu hơi ngồi gần vào một chút, trong lòng anh sẽ run run rẩy rẩy! Sợ nếu không chú ý một cái, nó sẽ đẩy ngã mình, sau đó giống như ngày đó tránh cũng không tránh được, thiếu chút nữa đã bị cưỡng hôn! Mỗi lần nghĩ lại, Nam Cung Kỳ vẫn có chút sợ hãi.



Nam Cung Cửu lẳng lặng nhìn Nam Cung Kỳ ngồi cách mình ba chỗ ngồi, khẽ hạ mi mắt, che dấu ý cười nhàn nhạt đáy mắt. Kỳ, thật thú vị! Lá gan nhỏ như vậy……



“Kỳ nhi, Tiểu Cửu, đến nghỉ ngơi một chút, mẹ đã cắt một đĩa hoa quả rồi đây!” Mẹ Nam Cung đặt hoa quả lên mặt bàn, giơ giơ tay lên với Nam Cung Kỳ ngồi trước cửa sổ “Kỳ nhi, mau đứng lên đến ngồi cạnh Tiểu Cửu, cùng nhau ăn hoa quả uống nước nghỉ ngơi một chút đi, con đã xem sách hai tiếng rồi đó!”



Nam Cung Kỳ buông quyển sách trên tay xuống, chần chờ một chút mới đứng lên, ngồi xuống ghế đối diện Nam Cung Cửu, cũng không có ngồi sô pha, vươn tay có chút không yên lòng lấy hoa quả ăn! Ánh mắt dừng trên cây cối ngoài cửa sổ……



“Hai đứa từ từ ăn, đừng nóng vội, nhớ rõ phải nghỉ ngơi nửa giờ mới được đọc sách tiếp! Mẹ đi siêu thị mua vài thứ!” Mẹ Nam Cung thấy hai đứa trẻ đều ngồi ăn, liền vội vàng nói một câu liền ra cửa.



Trong phòng khách rộng lớn chỉ còn lại hai người Nam Cung Cửu cùng Nam Cung Kỳ đang lẳng lặng ăn hoa quả! Nam Cung Kỳ du thần nhìn cây cối ngoài cửa sổ, Nam Cung Cửu rất có hứng thú thỉnh thoảng lại trộm ngắm mặt Nam Cung Kỳ, trong đôi mắt đen như mực, hiện lên một tia ý cười cực kỳ mịt mờ!



Nam Cung Kỳ vừa mới bắt đầu cũng không chú ý, chờ ăn xong hoa quả trong tay rồi, khi thu hồi tầm mắt chuẩn bị lại lấy hoa quả tiếp, liền chạm đến đôi mắt cười của Nam Cung Cửu. Lập tức, Nam Cung Kỳ chợt nghe thấy tiếng tim đập kịch liệt của mình, thân thể nháy mắt xuất hiện một loại cảm giác khẩn trương cùng bối rối không nói nên lời “Tiểu Cửu, em cười cái gì? Thật là khó hiểu!” Cầm lấy một miếng hoa quả, Nam Cung Kỳ bỏ lại một câu liền ngồi trở lại bàn học trước cửa sổ. Xem ra là chuẩn bị học bài tiếp!



“Còn chưa đến nửa giờ!” Nam Cung Cửu cầm dưa hấu cắn một miếng, nhìn Nam Cung Kỳ nhàn nhạt nói một câu.



Nam Cung Kỳ hơi hơi sửng sốt, lúc này mới phản ứng lại được Nam Cung Cửu đang nói cái gì. Anh không nói gì cũng không tỏ vẻ gì, chỉ cúi đầu nhìn quyển sách trên tay! Hiển nhiên là nghĩ không để ý đến Nam Cung Cửu!
Lần ra đi này, Nam Cung Kỳ cùng Nam Cung Cửu đều không nghĩ đến, lần chia tay này, không chỉ có năm ngày, mà là, suốt năm năm……



Năm mới qua rồi, qua mùng năm, mùng mười đến, Nam Cung Kỳ cẩn thận xem ngày, đã suốt mười ngày rồi, Nam Cung Cửu vẫn như trước không có trở về! Nam Cung Kỳ cảm giác trong lòng trống rỗng có chút khó chịu……



Hai tháng trôi qua, nghỉ đông cũng hết, học kỳ mới đến…… Nam Cung Kỳ nhìn diệp tử ngoài cửa sổ, có một chút đều nảy mầm hết rồi, nhưng Nam Cung Cửu vẫn không về…… Mở của phòng Nam Cung Cửu ở ra, bên trong sạch sẽ không chút bụi bậm, Tiểu Cửu mà về là tùy thời đều có thể ở tiếp. Nhưng là, nó không về…… Cảm giác ánh mắt có chút xoát, có chút đau……



Ba tháng trôi qua, mùa hè đến rồi, Nam Cung Kỳ nhìn con số trên lịch, đã suốt ba tháng. Nam Cung Cửu không có chút tin tức nào, cũng không trở về…… Nam Cung Kỳ lấy ảnh chụp phong cảnh ở trong ngăn kéo ra, nhìn hình ảnh ở trên đó, vừa nhìn là thất thần cả một buổi chiều……



Năm mới lại đến, một năm trôi qua, Nam Cung Kỳ đã muốn thực bình tĩnh, trên mặt cùng ánh mắt đều hàm chứa nụ cười ôn hòa nhàn nhạt! Không hề đem nhớ nhung trong lòng biểu hiện ra mặt! Chính là sẽ thường thường sờ ảnh ở trong ví! Trong đầu sẽ hiện ra một ít suy nghĩ: Hiện tại trông Tiểu Cửu ra sao nhỉ? Đang làm cái gì?…… Mỗi lần nghĩ là trong lòng lại thấy là lạ, khó chịu……



Xuân đi thu đến, hoa nở lại tàn, ngày như nước chảy chậm rãi trôi qua, trong chớp mắt đã là năm năm……



Nam Cung Kỳ cũng đi rồi. Anh dùng lý do việc học mà rời khỏi nhà, định dọn ra ngoài sống! Không ai biết, có lẽ ngay cả chính anh cũng mơ hồ, rốt cuộc lý do dọn ra ngoài là gì…… Chính là cảm giác càng ngốc ở nhà càng thấy áp lực……



Edit xong từ hôm qua rồi mà giờ mới về đến nhà để post bài cho các tềnh êu xin lỗi nhiaa