Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 30 : Ngày đầu tiên đến trường (2)

Ngày đăng: 13:34 18/04/20


“A, Thiên Nhiễm, cậu đi đâu vậy?” Khúc An cầm trong tay một đống đồ, vừa muốn đi vào phòng học lại bị Linh Thiên Nhiễm đang đi ra ngoài huých một cái.



“WC” Linh Thiên Nhiễm quay mặt sang một bên, vội vàng nói một câu. Đi qua Khúc An ra khỏi phòng học.



Khúc An nhẹ cau mày nhìn thoáng qua bóng dáng Linh Thiên Nhiễm. Thiên Nhiễm làm sao vậy? Cậu ấy giống như đang tức giận, ai chọc cậu ấy? Suy nghĩ vài giây vẫn không nghĩ ra nguyên nhân, Khúc An liền đem chuyện này ném ra sau đầu, đem đồ trong tay vào trong phòng học.



“Nào, mỗi người một lon Vương Lão Cát (1). Hôm nay trời nóng, uống nó vừa vặn có thể giải khát.” Đưa cho Quý Tiêu Dương cùng Nam Cung Kỳ mỗi người một lon.



“Thần Thần, đây là của em!” Khúc An cầm socola, ngồi xổm xuống trước mặt Quý Thần Quang.



Quý Thần Quang cúi đầu ăn socola trong tay mình, cũng không thèm nhìn Khúc An.



“Tiêu Dương, em trai nhà cậu còn nhỏ tuổi mà rất khó tính a!” Đợi một lúc, thấy Quý Thần Quang vẫn như trước không thèm để ý hắn, Khúc An đứng lên ngồi xuống ghế bên cạnh, nói với Quý Tiêu Dương.



“Thần Thần không để ngươi kêu!” Miệng Quý Thần Quang đầy socola, mồm miệng không rõ nói. Thần Thần là để anh hai gọi.



Khúc An xem như đã hiểu, cái đứa nhỏ này thực cố chấp “Được rồi, anh sẽ gọi em là Thần Quang, được chưa?”



Quý Thần Quang ngẩng đầu nhìn Quý Tiêu Dương, đôi mắt to tròn vụt sáng, bên trong mang theo ý dò hỏi.



Đứa nhỏ này cực kì ỷ lại Tiêu Dương. Khúc An trong lòng thản nhiên kết luận.



“Thần Thần thích là được rồi!” Quý Tiêu Dương đem lon Vương Lão Cát của mình đưa tới bên miệng Quý Thần Quang.



Quý Thần Quang uống một ngụm Vương Lão Cát, chuyển ánh mắt về phía Khúc An “Được!” Trả lời một tiếng giòn tan.



Nam Cung Kỳ lẳng lặng ở một bên uống nước, ánh mắt đảo qua Quý Tiêu Dương. Đáy mắt lóe quang mang khó hiểu. Anh nhớ rõ Tiêu Dương có tính khiết phích (2). Cậu ấy đã dùng qua cái gì là người khác không được động vào. Thiên Nhiễm có một lần không cẩn thận uống một ngụm nước của cậu ấy, Tiêu Dương liền lập tức vứt luôn cả bình nước. Nhưng là hiện tại….. Sự tình có điểm khác……




Tuy rằng chỉ nói có một chữ nhưng Quý Tiêu Dương biết người này có thể hảo hảo chiếu cố Thần Thần của hắn.



Khúc An dựa vào bên cạnh bàn lẳng lặng nhìn. Người ở lớp này hình như rất sợ Nam Cung Cửu. Tuổi còn nhỏ như vậy đã có loại khí chất lạnh băng này chính là dọa cho người ta sợ mà. Phải tìm thời gian hỏi một chút xem có phải đứa nhỏ này trước kia đã từng gặp chuyện gì hay không…….



“Thần Thần, ngoan ngoãn ở đây đọc sách, không được chạy loạn, có chuyện gì thì tìm bạn ngồi bên cạnh này, hết tiết anh hai sẽ đến gặp em. Khi nào hết giờ thì phải ngoan ngoãn ngồi đây chờ anh hai!”



“Vâng!” Quý Thần Quang thu hồi tầm mắt. Đôi mắt to tròn lóe sáng, trả lời một tiếng giòn tan.



“Thần Thần, thực ngoan!” Vươn tay xoa đầu Quý Thần Quang, Quý Tiêu Dương đứng thẳng dậy chuẩn bị về lại khối trung học cơ sở.



“Anh hai, hôn nhẹ!” Quý Thần Quang nháy nháy mắt nhìn Quý Tiêu Dương. Nhưng không chờ anh hai hôn nhẹ…… cái miệng nhỏ nhắn lập tức chu lên, khuôn mặt nho nhỏ hiện lên sự mất hứng…….



“Thần Thần ngoan, anh hai phải về lớp. Nhớ kỹ những lời anh hai dặn!” Cúi đầu hôn lên mặt Quý Thần Quang một cái.



“Hảo!” Được anh hai hôn nhẹ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Quý Thần Quang lập tức tươi như hoa……



“Đi thôi, An!” Nói với Khúc An một tiếng. Quý Tiêu Dương xoay người rời khỏi khối tiểu học.



Giáo viên chờ Quý Tiêu Dương cùng Khúc An ra khỏi phòng học rồi mới tiếng vào phòng bắt đầu dạy.



Chú thích:



(1) “Vương lão cát” là một loại nước uống bồi bổ cơ thể có từ khá lâu của Trung Quốc



(2) bệnh sạch sẽ