Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 51 : Em cảm thấy thế nào?

Ngày đăng: 13:34 18/04/20


Bởi vì thời gian không cho phép nên Quý Tiêu Dương chỉ nói chuyện với Ngô Tĩnh mấy phút liền rời đi. Ôm Quý Thần Quang, bốn người trở lại công ty. Thật ra thì cảm giác của Quý Tiêu Dương đối với cô gái này vẫn là rất tốt. Chính là hắn nhận ra hình như Ngô Tĩnh rất thích Thần Thần. Ánh mắt vẫn lưu chuyển trên người Thần Thần, đáy mắt mang theo sự ôn nhu nhẹ nhàng xứng với khí chất trên người cô, cảm giác đặc biệt thân thiết. Bởi vậy nên Quý Tiêu Dương càng có thêm mấy phần hảo cảm với Ngô Tĩnh. Đối với việc tìm bạn gái, Quý Tiêu Dương cũng không có yêu cầu gì, hết thảy đều chỉ xoay quanh Thần Thần. Thần Thần thích là tốt rồi!



“Hôm nay có việc gì không?” Nam Cung Cửu đột nhiên mở miệng nói chuyện đánh gãy suy nghĩ của Quý Tiêu Dương. Thanh âm vẫn như trước lãnh đạm, bộ dáng lạnh lùng. Đặc biệt là mỗi lần Khúc An cùng Nam Cung Cửu nói chuyện đều tức đến nghiến răng nghiến lợi. Nhưng lại ngại thân thủ của Nam Cung Cửu nên không dám cùng hắn đối chiến. Đối với thân thủ của Nam Cung Cửu, Quý Tiêu Dương thật sự rất ngạc nhiên, hắn cũng không nắm chắc chiến thắng nếu đấu với cậu ta. Phải biết rằng hắn đã bắt đầu huấn luyện quân sự từ năm năm tuổi. Không nghĩ tới Nam Cung Cửu tuổi còn nhỏ như vậy đã có thể cùng hắn so cao thấp.



Không biết người kia rốt cuộc là làm thế nào mà học được loại võ thuật quỷ dị như vậy, thân thủ thực kỳ lạ, hơn nữa tốc độ lại đặc biệt nhanh. Làm cho người ta khó lòng phòng bị. Từng có lần hỏi qua Nam Cung Kỳ, bất quá anh lại nói cũng không biết.



“Có việc?” Bình thường không có việc gì thì Nam Cung Cửu sẽ không mở miệng. Đối với thái độ tích chữ như vàng này của hắn, mọi người thực sự không biết phải nói gì. Tổng cảm giác như Nam Cung Cửu không giống một đứa nhỏ mười một tuổi, rất lãnh đạm, rất trầm tĩnh…… Dù là ở tuổi này của Quý Tiêu Dương cũng không thể có được loại cảm xúc trầm ổn như vậy.



“Chuyển nhà!” Tầm mắt nhẹ chuyển đến trên người Nam Cung Kỳ, không cần nói cũng hiểu.



Cùng Nam Cung Cửu chơi chung đã lâu, cũng là biết một ít động tác của hắn là đang biểu hiện cái gì. Này rõ ràng là đang nói nếu không vội thì hắn muốn cùng Nam Cung Kỳ giúp hắn chuyển nhà. Một câu như vậy mà bị thằng bé này rút ngắn còn mấy chữ, đúng là tích chữ như vàng. “Tôi không thành vấn đề!” Quý Tiêu Dương nhún vai. Kỳ, đáp ứng ở mới được.



“Đi!” Nghe được đáp án mà mình muốn, Nam Cung Cửu xoay người, hai mắt sáng ngời nhìn thoáng qua Nam Cung Kỳ, thản nhiên nói một chữ.



Quý Tiêu Dương phát hiện được một chuyện thú vị. Khi Cửu nhìn về phía đó, đôi mắt tối đen của hắn xuất hiện một ánh sáng khác thường, bất quá thực mờ mịt.



Đáy mắt Nam Cung Kỳ rõ ràng lóe ý không vui. Vừa mới ăn sáng xong, anh muốn ngồi đọc báo một chút…… Nhưng cũng biết việc này là không thể từ chối. Vì thế suy nghĩ một lúc liền gật gật đầu, đi về phía cửa. Nam Cung Cửu nhìn bóng dáng Nam Cung Kỳ, con người đen như mực giống như hiện lên một tầng tinh quang nhưng cũng chỉ ngắn ngủi trong nháy mắt liền biến mất. Sớm chiều ở chung dưới một mái nhà, Kỳ, anh nói xem anh làm như thế nào để trốn thoát?……



Nam Cung Kỳ cũng không hiểu vì sao mà rùng mình một cái, kỳ quái, như thế nào đột nhiên cảm thấy lạnh cả sống lưng……



“Thần Thần! Em không phải là đói bụng nữa chứ?” Nhìn hai anh em Nam Cung ra khỏi phòng xong, Quý Tiêu Dương liền cúi đầu nhìn thấy Thần Thần đang ngồi trong lòng hắn mà tinh thần lại có điểm không vui.
“Thần Thần thực ngoan!” Nhẹ nghiêng đầu, hôn một cái lên mặt Quý Thần Quang.



Quý Thần Quang được hôn nhẹ, đôi mắt cười sáng như trăng rằm, bộ dáng thực khả ái.



Quý Tiêu Dương nghiêng mặt nhìn Thần Thần trong lòng. Trên khóe miệng tất cả là tươi cười vui vẻ, đáy mắt tràn đầy sủng nịch mà hắn không nhận ra. Thần Thần của hắn thật là đẹp! “Thần Thần, em thật là đẹp” Có chút thất thần vươn tay sờ sờ khóe mắt Quý Thần Quang. Nụ cười của Thần Thần, khả ái và đơn thuần. Làm lòng hắn tràn đầy cảm giác ấm áp thoải mái. Vào thời điểm này những mệt mỏi đều biến mất.



“Anh hai cũng thật là đẹp!” Khóe mắt Quý Thần Quang cong cong, khóe miệng giơ lên. Bộ dáng nhu thuận kia làm lòng Quý Tiêu Dương sinh ra một cảm giác ngứa ngáy. Rất muốn xoa nắn Thần Thần……



Không suy nghĩ nhiều liền vươn tay nhéo nhéo mặt Quý Thần Quang. Thật là thoải mái…… Từ nhỏ đến lớn, cảm giác này càng nhéo càng thấy thích…… Bất quá vẫn cảm thấy trên mặt Thần Thần thiếu thịt.



“Thần Thần, trưa nay phải ăn hai bát cơm biết không?” Nhẹ nhàng nhéo một chút, Quý Tiêu Dương liền buông tay.



Vừa nghe lời này, miệng cười của Quý Thần Quang liền biến thành khuôn mặt khổ qua (mướp đắng) “Không phải nói là một bát sao?……” Ngay cả một bát cậu cũng không muốn ăn……



“Ngoan, ăn hai bát cơm anh hai sẽ cho em một cái hôn nhẹ đặc biệt!” Không biết vì sao khi Quý Tiêu Dương nói những lời này trong đầu liền hiện lên cảnh vừa rồi Thần Thần hôn lên miệng hắn…… Có phải hay không có thể vói đầu lưỡi vào bên trong?…… Cái loại cảm giác này…… Hắn thích!



“Được ạ!” Nghe được hai chữ hôn nhẹ. Trên mặt Quý Thần Quang lóe lên tia sáng kỳ dị, cho tới nay anh hai chính là chỉ nhẹ nhàng thơm cậu.



Nụ hôn đặc biệt…… Sẽ là nụ hôn như thế nào?……