Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 65 : Thần thần làm nũng dẫn đến chuyện……

Ngày đăng: 13:35 18/04/20


“Không tồi!” Người đàn ông xa lạ kia nhìn chằm chằm Quý Tiêu Dương nửa phút, sau đó khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười lạnh lùng cứng rắn, hơi thở mãnh liệt quanh thân cũng hơi thu liễm một chút.



Quý Tiêu Dương nắm chặt tay Quý Thần Quang, thân thể không dấu vết đem Quý Thần Quang bảo hộ phía sau mình. Ánh mắt vẫn bình tĩnh như trước hơi có phần u ám nhìn về phía người đàn ông xa lạ, cũng không nói gì. Người đàn ông này rốt cuộc là ai? Có thể rõ ràng nhìn ra hắn ta đang nhằm vào mình, đây là vì cái gì?…… Trên thương trường cũng chưa từng thấy qua người này, như vậy……



“Không cần khẩn trương, khi sự tình còn chưa rõ ràng, tôi sẽ không coi cậu là kẻ địch!” Người đàn ông xa lạ kia nhìn ra đáy mắt Quý Tiêu Dương lóe lên thần sắc cẩn thận, coi như không có gì nói. Ánh mắt nhẹ chuyển rồi dừng lại trên người Linh Thiên Nhiễm đang ngủ say, khóe miệng đột nhiên nhếch lên một nụ cười nhẹ đầy hàm xúc.



“Mày muốn gì?” Khúc An đứng lên đi đến phía trước Linh Thiên Nhiễm, chắn lại tầm mắt của người đàn ông lạ kia, trong mắt mang theo ý cảnh cáo.



“Thân thủ của cậu ta không tồi!” Trực tiếp không nhìn đến Khúc An, người đàn ông lạ mang theo ánh mắt khiêu khích nhìn Quý Tiêu Dương.



“Là mày!” Vẻ mắt bình tĩnh của Quý Tiêu Dương bắt đầu giận tái đi, trong thanh âm mang theo chút lãnh liệt, hơi thở trên người trong nháy mắt mãnh liệt thêm vài phần!



“Anh rốt cuộc muốn gì? Anh là ai?” Người nói chuyện là Nam Cung Kỳ vẫn lẳng lặng đứng một bên, trong giọng nói của anh đã không còn sự ôn nhu lúc trước.



“Lời đồn ở bên ngoài quả không sai. Tình cảm của bốn người các thật tốt!” Người đàn ông lạ kia giống như không cảm giác được sự nguy hiểm tỏa ra từ ba người Quý Tiêu Dương. Ngược lại hắn còn thong dong ngồi xuống sô pha ở phía sau.



Có chuẩn bị mà đến…… Đáy mắt Quý Tiêu Dương tối đi vài phần. Người này rốt cuộc là ai? Chẳng lẽ là người trong gia tộc hắn phái đến?……



“Nói rõ đi, rốt cuộc mày muốn gì?!” Khúc An cau mày. Anh rất ghét những chuyện mà anh không thể nắm chắc…… Người này rốt cuộc là từ đâu ra? Có ý gì?




“Vậy Thần Thần nói nên làm cái gì bây giờ? Em phải cho một đáp án khiến anh hai vừa lòng!” Đáy mắt Quý Tiêu Dương mang theo chút chờ mong. Trong đầu Thần Thần luôn có những suy nghĩ thần kỳ mà hắn cũng không đoán ra được…… Không biết lần này cậu lại có thể nghĩ ra cái gì……



“Anh hai” Thần Quang đi tới trước mặt Quý Tiêu Dương, hai tay trực tiếp ôm lấy hắn. Đôi mắt to tròn ngập nước nhìn Quý Tiêu Dương, lông mi thật dài hơi hơi run, thanh âm nói chuyện lại giống như lúc nhỏ…… Thanh âm mềm mại, âm cuối dài ra, thẳng tắp đánh trúng nội tâm Quý Tiêu Dương.



Quý Tiêu Dương nhất thời cảm giác được chỗ sâu nhất trong cơ thể mình sinh ra một cỗ sóng nhiệt, mãnh liệt đánh thẳng đến toàn bộ thân thể hắn. Suy nghĩ trở nên mê ly, bên tai giống như vẫn còn vọng lại tiếng nói của Thần Thần. Thanh âm mềm mại, ngọt ngào, âm cuối run rẩy.



“Gọi anh hai cũng vô dụng!” Quý Tiêu Dương ngây người một lúc mới cứng ngắc nói lại một câu. Thần Thần làm nũng lực sát thương thực là ghê gớm…… Trong lòng âm thầm nghĩ, tay Quý Tiêu Dương lại bất giác nắm chặt.



Quý Thần Quang không nói gì. Đôi mắt to tròn ngập nước trực tiếp nhìn thẳng Quý Tiêu Dương, đáng thương hề hề, đôi môi mọng nước hơi chu lên, mi tâm nhíu chặt, biểu tình trên mặt là một bộ ủy khuất. Khi cảm giác được tầm mắt anh hai né tránh mình, Quý Thần Quang cũng liền nhìn theo Quý Tiêu Dương.



Hai anh em giằng co hết một phút đồng hồ, cuối cùng Quý Tiêu Dương không chịu nổi, trực tiếp cúi đầu, hai tay ôm chặt Quý Thần Quang hung hăng hôn xuống. Cái hôn này bất đồng với sự ôn nhu lúc trước mà mang theo một loại gấp gáp nóng rực, hôn thật sự sâu……



Thẳng đến khi nước miếng Quý Thần Quang chảy ra dính xuống áo, Quý Tiêu Dương mới thở hổn hển buông cậu ra……



Ánh mắt sâu thẳm, u ám gắt gao nhìn chằm chằm Thần Thần trong lòng……



Hắn cảm giác được chính mình có một loại nhu cầu thực vội vàng. Hắn muốn…… Muốn……