Độc Gia Chuyên Sủng

Chương 75 : Dù trong đao quang kiếm ảnh vẫn như trước ngọt ngọt ngào ngào!

Ngày đăng: 13:35 18/04/20


Quý Thần Quang sở dĩ thích ‘Mỹ Thực Lâu’ là vì nơi này có rất nhiều món ngọt của các nơi khác nhau, từ Tây Âu đến Nam Á, món nào cũng có. Đủ loại làm cho cậu nhìn đến hoa cả mắt, đến đây vài lần, Quý Thần Quang liền yêu thích nơi này. Bất quá ngày thường họ vẫn là rất ít đến, bởi vì giá cả của ‘Mỹ Thực Lâu’ thật sự là có điểm cao! Tuy rằng anh hai không nói gì nhưng Quý Thần Quang vẫn cảm thấy nếu không có việc gì thì không nên đến đây, quá mức xa xỉ!



Quý Tiêu Dương nghe câu nói của Ngô Tĩnh, tự nhiên nghe ra ẩn ý bên trong. Đôi mắt đen như mực sâu thêm vài phần, nụ cười thương mại nơi khóe miệng cũng mất đi một tia độ ấm cuối cùng. Tầm mắt khẽ nhìn thoáng qua Ngô Tĩnh bên cạnh liền quay đầu đem ánh mắt dừng ở trên người Quý Thần Quang, đưa thực đơn tới trước mặt cậu “Thần Thần, em thích ăn cái gì?” Mở thực đơn đến phần đồ ngọt để cho Quý Thần Quang cẩn thận lựa chọn trước.



Cảm giác được ánh mắt kia của Quý Tiêu Dương lướt qua, trong lòng Ngô Tĩnh nhất thời ‘lộp bộp’ một chút. Ẩn ý trong lời nói cảu cô giống như đã chọc giận Tiêu Dương! Thật là, đã nhịn nhiều như vậy, thế nào đến cuối cùng vẫn không quản được cái miệng này…… Chết tiệt, Quý Thần Quang này, sao đến đâu cũng gặp nó! Ông nội không phải đã nói bữa ăn này là vì cô và Tiêu Dương sao? Đáng giận…… không biết hiện tại Tiêu Dương nghĩ thế nào về mình! Ngô Tĩnh vụng trộm nhìn Quý Tiêu Dương bên cạnh. Này không xem thì thôi, vừa xem thì đúng là lửa giận công tâm!



Nhìn Quý Thần Quang chuyên tâm lựa chọn món ngọt, khóe miệng mang nụ cười thương mại của Quý Tiêu Dương không tự giác liền biến thành cười ôn nhu, đạm mạc nơi đáy mắt cũng lưu chuyển vầng sáng sủng mịch! Thẳng tấp đâm vào mắt Ngô Tĩnh…… Này khác biệt quá lớn…… Đột nhiên Ngô Tĩnh cảm giác được trái tim mình truyền đến sự đau đớn, đôi mắt mang theo ý cười giả tạo cũng trở nên ẩm ướt. Tầm mắt dừng trên người Quý Tiêu Dương mang chút bối rối dời đi!



“Đu đủ hầm nấm tuyết và hạnh nhân, quả hạch đào nấu gạo nếp đen, tổ yên hầm nước mơ, dương chi cam lộ, thịt khô tẩm mật ong. Ưm, đủ rồi!” Quý Thần Quang cũng mặc kệ ánh mắt của những người khác vẫn tự nhiên gọi những món mình thích ăn.



“Đã đủ rồi? Muốn gọi thêm vài món điểm tâm nữa không?” Nhìn Thần Thần gọi không nhiều lắm, Quý Tiêu Dương có chút ngạc nhiên!



Quý Thần Quang lắc đầu, đưa thực đơn cho người phục vụ ở bên cạnh “Như vậy thôi, cảm ơn!” Có ba mẹ ở đây, cậu căn bản là sẽ ăn không hết mấy món kia, gọi nữa cũng chỉ lãng phí!



“Được. Xin hãy đợi một lát, lập tức sẽ đưa tới!” Người phục vụ ghi các món ăn, gật gật đầu rồi nhẹ nhàng rời khỏi phòng.



“Bắt đầu ăn cơm đi!” Quý phụ cười nói một tiếng, ánh mắt có chút nén giận nhìn về phía Quý Tiêu Dương và Quý Thần Quang. Vừa rồi động tác của hai đứa nó thật sự là quá mức thân thiết một chút. Còn có Tiêu Dương rốt cuộc là muốn làm gì? Trước mặt bọn họ thì lộ ra nụ cười thương mại lễ phép, khi nói chuyện cùng Thần Quang thì lại cười ôn nhu sủng nịch. Loại thái độ này hẳn là dùng để đối đãi với Tĩnh Tĩnh mới đúng chứ? Có phải hay không hôm nay đầu óc Tiêu Dương không được tỉnh táo lắm?




“Anh hai, ngon lắm đúng không?” Đôi mắt long lanh của Quý Thần Quang lóe ra ánh sáng trong suốt, trên mặt lộ ý cười vui vẻ đắc ý giống như vì mình vừa mới phát hiện một món ăn ngon mà hưng phấn! Cực kỳ giống như đứa nhỏ được cho kẹo! Nụ cười tinh thuần này làm cho mấy người ngồi đây trong lòng đều sinh ra sự ấm áp.



“Ân. Ăn ngon lắm! Thần Thần ăn nhiều một chút. Xem có thể bồi bổ ra thêm chút thịt không.” Nuốt miếng tổ yến, Quý Tiêu Dương vươn tay nhéo nhéo hai má Quý Thần Quang. Ánh mắt hắn ôn nhu, tựa hồ như nhẹ nhàng nháy một cái liền xuất hiện ánh nước!



Quý Thần Quang ngây ngô cười vui vẻ. Không nói gì cúi đầu tiếp tục ăn tổ yến hầm nước mơ.



Ngô Tĩnh nghiến răng nghiễn lợi nhìn nụ cười cùng động tác của Quý Tiêu Dương. Không cam lòng cùng ủy khuất còn có lửa giận trong lòng ngày một bùng lên! Vừa mới gắp ca cho hắn thì hắn cười lạnh nhạt xa cách. Hiên jtại Quý Thần Quang cho hắn ăn tổ yên hầm nước mơ hắn liền cười ôn nhu ấm áp! Này không phải trực tiếp cho nàng một cái tát sao? Hay cho một Quý Thần Quang, giả bộ cũng giỏi lắm. Nụ cười tinh thuần kia kém chút nữa đã lừa gạt được cả cô. Làm cho cả ông nội và bà nội đều lộ ra nụ cười! Rất đáng giận!…… Quý Thần Quang, một ngày nào đó ta sẽ xé nát bộ mặt dối trá của ngươi! Chết tiệt……



Trong lòng Lục Dao thở dài…… Aiz, nơi có Quý Thần Quang liền không cần nghĩ đến thời gian an bình! Ăn một bữa cơm cũng không nghiêm túc. Có phải còn là đứa bé con ba tuổi đâu, Tiêu Dương cũng thật là! Cho dù có là anh em cũng không thể ở trước mặt mọi người cùng dùng chung một cái thìa, còn làm ra động tác đút nhau ăn thân thiết như vậy! Đầu óc làm ăn khôn khéo của Tiêu Dương rốt cuộc đi đâu rồi? Chuyện rõ ràng như vậy cũng dễ dàng phạm lỗi! Cho dù đầu óc Thần Quang có ngốc không thông suốt không hiểu gì, chẳng lẽ hắn cũng không hiểu được lễ nghi đơn giản như vậy?



Quý Thần Quang cúi đầu chuyên tâm ăn, mọi người cũng theo nụ cười tinh thuần của cậu mà lấy lại tinh thần vui vẻ. Đột nhiên nghĩ đến một màn vừa rồi, sắc mặt Ngô phụ liền xấu đi, ông nghĩ tới lúc mới đầu cháu gái mình gắp thức ăn cho Tiêu Dương, biểu tình cùng thái độ của Tiêu Dương này là trước sau như một……



Biểu tình trên mặt Quý phụ cũng không tốt lắm. Bất quá ông cũng không nghĩ đến Tiêu Dương ở trước mặt trưởng bối cùng Thần Quang cùng ăn một cái thìa. Lễ nghi cấp thấp như vậy sao Tiêu Dương lại phạm lỗi như vậy? Có phải đầu óc nó toàn hồ không?……



Không khí trên bàn cơm nhất thời có chút cổ quái!