Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 30 : Tự do

Ngày đăng: 10:57 30/04/20


Hai ngày, bất quá chỉ có hai ngày, Cố Tích Cửu đã thu phục hết thảy thị nữ vú già, khiến các nàng trở thành hạ nhân của mình.



Đương nhiên, thời gian ngắn như vậy, Cố Tích Cửu sẽ không coi trọng và tin tưởng các nàng. Tuy nhiên, nàng cũng có thể cam đoan những người này sẽ không bán đứng nàng lần nữa. Hơn nữa, bất luận nàng phân phó các nàng làm gì, các nàng đều sẽ nhất nhất làm theo.



Thí dụ như, trong phòng ngủ chính của nàng, chưa được nàng cho phép, bất luận kẻ nào cũng không được vào.



Những người này thật sự không dám vượt qua giới hạn, chỉ ở trong sân viện hoặc trong phòng khách chờ đợi nàng phân phó.



Ban đêm, Cố Tích Cửu lại dùng thuật Thuấn Di đi ra bên ngoài, những người này căn bản cũng không biết. Đương nhiên, hành tung của nàng trong hai ngày này, những người đó càng là không rõ.



Sau khi nàng rời khỏi phủ Đại Hoàng Thúc, Cố Tích Cửu đã lang thang trên phố một vòng, mua những đồ vật nàng cần, lúc này mới chậm rãi trở về.



Khi nàng ra ngoài đã thay đổi nam trang, còn dùng dịch dung, tự nhiên sẽ không có người nhận ra nàng. Nàng cũng rất thích cuộc sống tự do của mình.


Nàng đến nơi đây với hai bàn tay trắng, cho tới bây giờ còn chưa có bất luận bằng hữu nào, hiểu biết đối với thế giới này cũng gần giống như da lông, rất nhiều đồ vật cũng không rõ ràng lắm, nhất thời không thể tìm thấy con đường kiếm tiền.



Nơi này dù sao cũng là kinh thành, tuy rằng đã là đêm tối, nhưng dòng người trên đường cái vẫn qua lại như nước, gọi mua, rao hàng, thập phần náo nhiệt.



Cố Tích Cửu đi theo dòng người, bất tri bất giác đã đến trước một nhà bán đấu giá.



Đây là nhà bán đấu giá lớn nhất kinh thành, ba cửa vào và ba cửa ra, lầu các nguy nga, phía trên cửa của lầu ba được khảm ba chữ bằng vàng ròng rất to: ******, đèn lồng trước cửa chiếu xuống rạng rỡ.



*Những dấu ****** là từ bản gốc:...三层门楼上有三个纯金镶嵌的大字:******. Tuy nhiên, theo Editor hiểu thì đó là ba chữ Nhất Phẩm Lâu (tên của nhà đấu giá)



Giờ phút này, ngọn đèn dầu trong Nhất Phẩm Lâu đều sáng rõ ràng, hiển nhiên là có hội đấu giá đang được tiến hành.



Cố Tích Cửu vốn dĩ muốn đi vào nhìn một cái, nhìn xem có thể tìm được cơ hội để kiếm tiền hay không. Tuy nhiên, nàng không nghĩ rằng nàng vừa mới bước đi về phía cửa đã bị đứa bé giữ cửa ăn mặc cẩm y hoa phục ngăn lại.



Hôm nay Cố Tích Cửu ra cửa chỉ mặc một chiếc áo choàng tầm thường, thuật dịch dung của nàng không tồi. Vì để che lấp khối bớt trên trán, nàng đã biến khuôn mặt thành màu đen. Hơn nữa, cái đầu thấp bé, nhìn qua giống như một tiểu thôn nữ mới 11-12 tuổi.



Bốn đồng tử trông trước cửa Nhất Phẩm Lâu, bất kỳ người nào, dù là là ăn mặc hay là dung mạo đều có thể ném Cố Tích Cửu qua tám con phố!