Độc Phi Ở Trên, Tà Vương Ở Dưới

Chương 313 : Không sai khi nhận chủ nhân ——

Ngày đăng: 21:09 20/05/20


Đương nhiên, không nhiều không có nghĩa là không có. Có một số người với công phu rất cao, nhưng thích cuộc sống tự do tự tại, không muốn bị trói buộc, không muốn cống hiến cho hoàng thất. Để kiếm ăn, bọn họ trở thành thợ săn tiền thưởng.



Tính chất công việc của bọn họ giống như lính đánh thuê ở thời hiện đại, chỉ cần cho bọn họ đủ tiền, lập tức có thể thuê bọn họ làm việc.



Thợ săn tiền thưởng có công phu khác nhau, tất nhiên giá thuê cũng khác nhau.



Thợ săn tiền thưởng có linh lực cấp 4 trở lên rất hiếm, so với gấu trúc còn trân quý hơn, cũng đáng giá hơn so với gấu trúc.



Nếu Cố Tích Cửu muốn thuê bốn cao thủ này, nàng cần phải tốn ít nhất 200 vạn lượng bạc!



Nàng gần đây không kiếm được nhiều tiền lắm, trong khi phải chi tiêu rất nhiều, 200 vạn lượng bạc đối với nàng mà nói là khoản tiền lớn, trong thời gian ngắn nàng cũng đào không ra, vì thế sau khi nàng nghe giá tiền thưởng, nàng lập tức quyết đoán rời khỏi nơi đó, tự đi một mình.



Nàng có tính toán của riêng nàng. Nàng có được thuật thuấn di, một khi hái được Băng Tu La sẽ lập tức dùng thuật thuấn di rời khỏi băng nguyên, tìm nơi an toàn rồi mới luyện dược.



Nếu như vậy thì nhiều nhất chỉ chậm trễ khoảnh một canh giờ (2h), sẽ không giảm bớt bao nhiêu dược hiệu, vẫn có thể dùng được.



Trên băng Nguyễn có rất nhiều mãnh thú.



Trong cuộc hành trình, nàng đã đụng phải hơn năm sáu con cá sấu băng, ba bốn con tuyết mãng, thậm chí còn đối mặt với một đám tuyết lang......
"Chủ nhân, ngươi thật là soái!" Thương Khung Ngọc nhiệt huyết sôi trào.



Loại gấu trắng to lớn này không phải là gấu trắng bình thường, một thân da lông còn mịn hơn cả dầu, cực kỳ cứng rắn, ngay cả bảo đao bảo kiếm đâm vào trên người nó cũng sẽ bị văng ra và trượt đi, căn bản không thể gây ra một chút thương tổn cho nó.



Hơn nữa, loài gấu này cực kỳ hung dữ, hai ba võ sĩ linh lực cấp 4 cũng không thể tới gần được bên người nó, vừa nhìn thấy nó đã cảm thấy vô cùng đau đầu, cho dù liều mạng cũng chưa chắc là đối thủ của nó.



Nhưng Cố Tích Cửu chỉ mới dùng ba chiêu hai thức đã trực tiếp đâm trúng điểm yếu của con gấu này, lúc này mới khiến nó chết.



Vừa rồi khi Cố Tích Cửu giao thủ với con gấu trắng, Thương Khung Ngọc đã nhìn thấy rất rõ ràng, chủ nhân của nó thật sự không còn yếu như lúc trước nữa!



Xem ra nó không hề sai khi nhận chủ nhân này——



Thương Khung Ngọc không nhịn được cảm thấy may mắn trong lòng.



Người ta thường nói nếu là thiên tài thì nên khen ngợi, vì thế Thương Khung Ngọc cũng không keo kiệt nói lời khích lệ nàng.



Nó vừa mới nói xong một câu khích lệ, lập tức cảm thấy buồn bực: "Chủ nhân, ngươi đang làm gì vậy?"



Cố Tích Cửu làm việc rất nhanh nhẹn: "Lột da. Da của con gấu này không tệ, giữ ấm rất tốt, rất thích hợp với ta."



Thương Khung Ngọc: "......"



Nó nhìn nhìn Cố Tích Cửu cả người tròn vo vì mặc rất nhiều áo bông rất dày, sau đó lại nhìn nhìn con gấu lớn sắp sửa bị lột da, thương lượng với nàng: "Chủ nhân, ta cảm thấy ngươi đã mặc đủ tròn, nếu lại bọc thêm một lớp da gấu như vậy, ngươi sẽ biến thành quả bóng! Khó coi."