Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em
Chương 10 : Bar Night
Ngày đăng: 10:14 18/04/20
Tô Mộc Hy một thân váy áo xộc xệch, váy còn bị vướng lên trên đùi, mái tóc vì nằm ngủ mà tháo ra xõa trên vãi, gương mặt còn mang nét ngái ngủ trông rất đáng yêu. Cô ngáp ngắn ngáp dài mở cửa bước ra hỏi.
Bạch Nhiên tay ở nắm cửa dừng lại, hắn quay đầu mắt to mắt nhỏ nhìn cô. Lãnh Mạc Thiên thấy mà bực bội liền đứng dậy tiến ra chỗ cô, anh lấy áo vest ngoài của mình choàng cho cô "Sao lại ra đây?" Tô Mộc Hy vô thức dựa vào người anh, đôi mắt vẫn nhắm nghiền "Xin lỗi...tôi nghe thấy có tiếng nói chuyện nên hơi tò mò..." Lãnh Mạc Thiên cốc đầu cô "Nhóc tò mò!" cô không phản ứng lại mà thả lỏng người dựa vào người anh. Lãnh Mạc Thiên lắc đầu thở dài, đành ôm cô ra sofa nằm.
Bạch Nhiên thấy một màn trước mắt mà kinh ngạc không thôi. Đây là thằng bạn ghét bị đụng chạm, ghét phụ nữ sao? Có thể làm ra những hành động như vậy sao? Trời ơi...hắn quả thật không thể tin nổi mà. Không đành lòng rời khỏi, Bạch Nhiên quay lại ngồi xuống đối diện hai người.
- Sao còn chưa đi? - Lãnh Mạc Thiên nhíu mày, hẳn là tên này có trò chọc anh rồi đây.
- Ha...tôi không biết cậu còn kim ốc tàng kiều cơ đấy - Bạch Nhiên nhếch môi cười
- Thôi nói vớ vẩn đi kẻo tối nay tôi bỏ bom cậu!
Advertisement / Quảng cáo
- Ai bảo cậu cho tôi chứng kiến được một màn thế này... - Nói rồi hắn nhìn qua Tô Mộc Hy đang dựa vào vai Lãnh Mạc Thiên - Cô gái, em làm gì ở đây?
- Ưm...ngủ... - Cô đưa tay dụi dụi mắt
- What??? - Bạch Nhiên trợn mắt - Thiên, cậu cũng quá mãnh liệt rồi!!!
Lãnh Mạc Thiên ôm trán, cô nhóc này không biết là cố tình hay vô ý. Hại anh trở thành tên biến thái.
- Khụ...cô ấy làm trợ lý cho tôi, họp xong mệt nên vào phòng ngủ tạm thôi - Anh lảng đi
- Chậc chậc...coi bộ là không ổn nha - Bạch Nhiên
Đi đến cửa ra vào, hai người áo đen đứng hai bên cúi người giọng đầy cung kính nói "Lãnh thiếu!" Lãnh Mạc
Thiên gật đầu ôm cô đến thang máy mạ vàng, bước vào thang máy. Anh nhấn tầng 10 - tầng cao nhất của Bar.
- Wow Thiên, anh là khách VIP trên cả VIP cơ đấy! - Tô Mộc Hy tròn mắt nhìn
- Thường thôi! - Anh buông eo cô ra, dựa người vào thang máy nhếch môi cười
- Thật hào nhoáng! - Cô tặc lưỡi nhìn thang máy mạ vàng.
Advertisement / Quảng cáo
- Cô đã từng đến đây chưa? - Anh hỏi
- Hừm...tôi không biết, đây là lần đầu tiên chăng? Ít nhất là sau khi tôi mất trí nhớ - Cô lắc lắc đầu
Lãnh Mạc Thiên trầm ngâm nhìn cô, Tô Mộc Hy cũng không nói thêm gì, cô nghịch nghịch chiếc máy điện thoại trong túi. Không hiểu sao Lãnh Mạc Thiên cảm thấy không muốn biết đến quãng thời gian trước khi cô mất trí nhớ và cũng không muốn cô nhớ lại. Không phải anh ích kỷ hay gì nhưng trong lòng anh bỗng nổi lên một cảm giác gì đấy luyến tiếc không rõ. Lạ lùng thật! Anh khẽ cười...
- -----------------------------
Nếu thấy hay thì hãy cmt và bình chọn cho mik nhé!❤❤
Giúp tui có thêm động lực vt thêm nha😘😘😘