Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em

Chương 12 : Hãm hại

Ngày đăng: 10:14 18/04/20


Ba người kia rốt cuộc cũng buông tha cho lỗ tai anh, Lãnh Mạc Thiên rót thêm rượu vào ly "Hôm nay tớ bao, được chứ!?" Bạch Nhiên, Mục Lâm và Gia Vĩnh nghe vậy liền gật đầu lia lịa, Hữu Cảnh thì mỉm cười coi như đồng ý. Lãnh Mạc Thiên nhếch môi ấn nút gọi phục vụ mang thêm rượu đến. Ngồi một lúc, anh lại giơ tay nhìn đồng hồ, vẻ mặt hơi lo lắng.



- Sao vậy? - Bạch Nhiên



- Tô Mộc Hy ra ngoài nãy giờ chưa về - Lãnh Mạc Thiên



- Chắc không có chuyện gì đâu, phụ nữ thường thích soi gương trang điểm lại mà - Gia Vĩnh



- Phải đấy.... - Mục Lâm liếc gương mặt của anh, nói thêm - Nếu cậu không yên tâm thì ra tìm thử cũng được



Advertisement / Quảng cáo



- Hừm... - Lãnh Mạc Thiên hơi mím môi, anh đứng dậy - Tớ ra ngoài một chút!



- Uh đi đi... - Ba người phẩy tay, vẻ mặt đầy thích thú.



- Thật là... - Hữu Cảnh nhìn mà lắc đầu thở dài.



Bên ngoài, Lãnh Mạc Thiên hỏi một tên phục vụ "Cậu có thấy cô gái đi cùng tôi đi đâu không?" người phục vụ hơi cúi người "Cô ấy hỏi tôi nhà vệ sinh ở đâu rồi tự đi rồi ạ" anh nhíu mày "Không phải tầng này cũng có nhà vệ sinh sao? Cô ấy đâu rồi?" người phục vụ mặt hơi biến sắc sau đó lấy lại bình tĩnh cung kính nói "Lãnh thiếu, nãy tôi xuống tầng có việc nên không để ý tiểu thư đi đâu ạ" nhưng tất nhiên thay đổi của anh ta không qua được mắt được Lãnh Mạc Thiên.



- Tôi nói lại lần cuối... - Anh gằn giọng - Cô ấy đâu!?




- Tàn nhẫn thật! - Ba người kia đồng thanh rồi bật cười lớn.



Gia Vĩnh bỗng nghĩ đến người phụ nữ mà Lãnh Mạc Thiên mang đến. Anh nhíu mày



- Nhưng mà...cái cô gái Tô Mộc Hy gì đó liệu chúng ta có thể tin tưởng được không?



- Như Hữu Cảnh đã nói, Thiên làm gì tự cậu ấy sẽ hiểu, mình không nên nhúng tay vào thì hơn - Mục Lâm



Advertisement / Quảng cáo



- Tớ tiếp xúc với cô ấy hai lần, thấy có vẻ đáng tin, trông không có gì là giả vờ...hơn nữa tớ đã hỏi Cận Tư rồi, chuyện cô ta mất trí nhớ là thật! - Bạch Nhiên



- Đừng bận tâm nhiều! Nếu cô ta có ý định gì xấu thì làm sao yên ổn đúng không? - Hữu Cảnh nâng ly rượu lên uống cạn - Giờ hãy giúp Thiên việc tìm ra thân phận cô ta, càng nhanh càng tốt!



- Cảnh nói đúng, tớ cũng rất hứng thú muốn tìm hiểu về cô ta, một cô gái với thân phận bí ẩn - Mục Lâm nhếch môi



- Vậy zô nào! - Bạch Nhiên đưa ly rượu lên.



"Keng" tiếng ly thủy tinh chạm vào nhau cùng tiếng cười sảng khoái vang khắp phòng