Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em

Chương 4 : Lãnh thị

Ngày đăng: 10:14 18/04/20


"Rose!" Lãnh Mạc Thiên thấy cô toan bước vào phòng thì gọi lại. Tô Mộc Hy quay người nhìn anh "Gì vậy?" đụng phải ánh mắt to tròn ngây thơ của cô không hiểu sao anh có chút lúng túng. Anh gãi gãi đầu "Tôi có chuyện muốn nói..." cô gật đầu mỉm cười chờ đợi.



- Về chuyện tên của cô



- Tên tôi? - ánh mắt cô sáng lên - Anh tra được rồi sao? Vậy còn gia đình tôi?



- Tôi chỉ tra được tên của cô thôi còn chuyện gia đình cô...vẫn chưa có thông tin gì



- Vậy à... - Cô cúi đầu buồn bã



Advertisement / Quảng cáo



- Đừng bận tâm, cô cứ ở đây đi, mọi chuyện tôi sẽ tìm hiểu sau, có gì tôi sẽ nói cho cô biết



- Ukm...



- À, cô có một cái tên rất đấy... - Anh xoa đầu cô - Tô Mộc Hy



- Tô Mộc Hy... - Cô ngẩng đầu nhìn anh rồi cười nhẹ - Hay thật đấy, nhưng mà...anh cứ gọi tôi là Rose đi, nếu anh thích...



- Được, nghe theo cô...Rose của tôi...




*****************



Chiếc xe BMW màu bạc dừng trước cổng biệt thự Lãnh gia. Lãnh Mạc Thiên có chút vội vã ném chìa khóa cho người vệ sĩ rồi chạy vào nhà. Tô Mộc Hy cùng lúc ôm gấu bông đi xuống phòng khách. Thấy anh, cô vui vẻ chạy đến "Lãnh Mạc Thiên, anh đi đâu vậy? Ăn cơm chưa?" Lãnh Mạc Thiên bỗng cảm thấy bao mệt mỏi từ sáng đến giờ bay đi hết, anh thoải mái lắc đầu "Tôi đi làm việc, bận bịu quá nên chưa ăn gì" Tô Mộc Hy nghe vậy liền kéo tay anh vào phòng ăn "Vậy ăn với tôi nhé, các chị ấy mới dọn đồ ăn ra đó" anh mỉm cười để mặc cô kéo mình đi, trong lòng thầm nghĩ, thì ăn với cô là lí do chính của anh mà...



Hai người ngồi xuống đối diện nhau, bắt đầu thưởng thức bữa ăn sáng ngọt ngào. "Nè...cho anh!" Tô Mộc Hy đứng dậy chạy vào phòng bếp, lấy trong tủ lạnh ra chiếc bánh kem nhỏ hình tròn được trang trí đẹp mắt đẩy về phía anh. Lãnh Mạc Thiên ngẩn người nhìn chiếc bánh kem trước mặt.



Advertisement / Quảng cáo



- Bánh kem tôi làm đó, vị socola nha! Không biết anh có thích ăn không nhưng mà đừng chê vội...cứ thử đi đã nhé!



- Cô biết làm sao?



- Sáng sớm nay anh đi đâu ý, tôi buồn chán quá nên xuống phòng bếp, thấy bác đầu bếp đang làm bữa sáng, tôi hỏi luôn cách làm bánh ngọt...không biết sao trong đầu tôi hiện lên suy nghĩ này nữa... - Cô vuốt vuốt lọn tóc cười nói



- Ngon lắm! - Anh vui vẻ xúc một miếng bánh lên ăn thử rồi khen ngợi



- Thật sao? - Cô vui mừng nở nụ cười rạng rỡ.



Lãnh Mạc Thiên ngây ngẩn hồi lâu, phải để Tô Mộc Hy gọi mãi anh mới hoàn hồn lại. Mỉm cười nhìn cô gái cẩn thẩn bưng bát đũa bẩn đi vào phòng bếp. Lãnh Mạc Thiên anh thật sự gặp chuyện rồi...lại còn là chuyện nguy hiểm nữa chứ...chuyện mà trước giờ anh chưa từng nghĩ đến...