Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em
Chương 6 : Sống chết làm người của tôi
Ngày đăng: 10:14 18/04/20
Nghe giọng nói tràn đầy sự ngạc nhiên vang lên. Hai người buông nhau ra đồng thời quay ra nhìn người vừa cất tiếng kia. Trước mặt hai người là một người đàn ông âu phục thẳng tươm, gương mặt điển trai tuấn tú, mái tóc nhuộm trắng đầy mê hoặc. Đôi mắt sắc đầy phong lưu, mũi cao dọc dừa, đôi môi mỏng bạc tình. Vẻ đẹp không thua kém gì Lãnh Mạc Thiên. Đi bên cạnh anh ta còn có một người phụ nữ mắt xanh tóc vàng đầy quyến rũ.
- Cậu sao lại ở đây? - Bạch Nhiên bước đến chỗ hai người
- Tôi đi mua sắm!
- Hiếm khi nha...mà cô gái xinh đẹp này là... - Đôi mắt đào hoa chuyển sang Tô Mộc Hy.
- Người của tôi! - Lãnh Mạc Thiên có chút tức giận đưa người che chắn cho cô khỏi tên đào hoa này.
Advertisement / Quảng cáo
Nghe anh nói xong, Tô Mộc Hy thì đỏ mặt còn Bạch Nhiên thì trợn mắt không nói được gì. Bỗng Bạch Nhiên bật cười "Haha...Thiên, ông là thật sao? Nói cô gái này là người của mình không phải là thừa nhận là bạn gái rồi chứ!?" Lãnh Mạc thiên hừ lạnh "Nói nhiều!" rồi cầm tay cô kéo đi.
Đối với thằng bạn thân không ham mê nữ sắc đến hắn còn tưởng anh là gay, giờ lại nắm tay một người phụ nữ bảo đó là người của mình thì Bạch Nhiên đương nhiên không dễ sàng tha cho hai người rồi. Hắn nhanh chân chắn đường hai người "Way...way bình tĩnh coi, bạn thân lâu lắm mới gặp mà cậu còn chẳng giới thiệu cho tôi gì cả!" Lãnh Mạc Thiên nhíu mày định nói gì đấy thì Tô Mộc Hy đã cắt ngang
- Em là Tô Mộc Hy!
- Cô... - Lãnh Mạc Thiên thấy cô tự giới thiệu bản thân, tưởng cô thích Bạch Nhiên, anh tức giận trừng mắt nhìn cô
- Haha...đúng là người đẹp tên cũng đẹp! Xin tự giới thiệu anh là Bạch Nhiên, tổng giám đốc công ty giải trí RZ đồng thời là người bạn vô cùng thân thiết của Thiên, rất vui được làm quen với em... - Bạch Nhiên vòng tay xuống chào kiểu hoàng tử, rồi hắn nhanh tay bắt lấy tay cô, hôn nhẹ lên mu bàn tay. Dáng vẻ thập phần lịch thiệp, tao nhã. Hoàn toàn không bận tâm đến Lãnh Mạc Thiên đang trừng mắt bên cạnh.
*******************
Tại một nơi nào đó
"Hy Hy...trời ơi..." một người phụ nữ trung niên cúi đầu ôm mặt khóc nức nở. Bên cạnh bà là một người đàn ông trung niên đang hết sức lên tiếng dỗ dành "Thôi mà, bà đừng khóc nữa, tiểu Hiên nó vẫn chưa báo gì mà"
Advertisement / Quảng cáo
- Tôi không biết...tôi không biết, không phải tại ông bắt nó đi thì nó sẽ xảy ra chuyện sao? Rõ ràng ông biết thằng đó nó sẽ về...tại sao hả? - Người phụ nữ trung niên đẩy ông ra hét lên
- Tôi... - Chuyện này một phần cũng do lỗi của ông, nếu không phải...
- Ba...mẹ! Đừng cãi nhau nữa, con sẽ đi tìm em ấy cho bằng được... - Người đàn ông với gương mặt cương nghị, lạnh lùng một thân âu phục Armani đen bước vào nhà.
- Tiểu Hiên...ta... - Người đàn ông trung niên ấp úng
- Mẹ! Con hứa sẽ tìm được Hy Hy, mẹ yên tâm đi...nhé!? - Anh ngồi xuống bên cạnh mẹ mình, dịu dàng trấn an bà rồi quay sang ba mình - Ba đưa mẹ lên phòng nghỉ ngơi đi!
Ông gật đầu dìu vợ lên phòng. Lúc này, người đàn ông lấy máy điện thoại ra gọi cho một người "Giúp tôi việc này..." đầu dây bên kia vang lên tiếng cười khẽ "Được"