Độc Sủng - Chỉ Yêu Mình Em
Chương 63 : Đụng độ tình địch
Ngày đăng: 10:14 18/04/20
Đi thăm Lãnh lão gia xong, Lãnh Mạc Thiên mới chở cô về biệt thự Lãnh gia mà đi đến tập đoàn làm việc. Tô Mộc Hy phải khó khăn lắm mới dứt được cái người đàn ông dính cô như cục kẹo kia ra. Ban đầu Lãnh Mạc Thiên không chịu nhưng vì có cuộc họp đột xuất nên cuối cùng anh cũng phải luyến tiếc buông cô ra mà lên xe rời đi.
Tô Mộc Hy đi vào phòng bếp, chợt cô nghe thấy tiếng nói chuyện của người đầu bếp với bà quản gia "Dạ...còn thiếu một số thứ...Do tôi có việc bận nên quên chưa mua kịp ạ!" bà quản gia giọng trách mắng "Việc bận gì thì bận sao cậu không thông báo hay xin phép tôi gì vậy hả? Giờ mấy món ăn đãi khách hôm nay phải làm sao cho kịp?" người đầu bếp gãi gãi tóc, cúi đầu hối lỗi.
- Có chuyện gì vậy ạ? - Không nhịn nổi nên cô đành lên tiếng.
- A tiểu Hy à, không có việc gì đâu cháu, chỉ là chút chuyện công việc thôi! - Bà quản gia thấy cô liền mỉm cười vội nói.
- Tối nay Lãnh gia có khách hả bà?
Advertisement / Quảng cáo
- Uh, là vài người bạn của cậu chủ đó mà! Chắc cháu cũng biết đấy
- Ukm... - Cô gật đầu - Nhưng có phải chúng ta đang gặp khó khăn gì đó đúng không ạ?
- À...
- Thật ra thì tôi có việc bận phải ra ngoài từ tối qua nên lương thực không chuẩn bị kịp...dẫn đến không đủ để làm các món ăn cho khách nên... - Người đầu bếp nói
- Xin lỗi...nhưng mà chúng ta quen nhau sao? Lời cô nói vượt quá giới hạn rồi đấy! - Cô mỉm cười nói
- Tôi tưởng cô phải thấy tôi rồi chứ nhỉ? Cô không nhớ người phụ nữ được Lãnh chủ tịch ôm trước nhà hàng sao? Người đó chính là tôi đấy! - Vũ Thi cười khẩy
- À, ra là người phụ nữ mặt dày, dùng mưu tính kế ôm chồng tôi rồi để phóng viên chụp được, lại còn ba hoa trên sóng truyền hình về tin đồn tình cảm - Nói rồi cô cười lớn - Haha tôi thấy cô đáng thương thật đấy!
- Cô... - Vũ Thi tức đến đỏ mặt, cô ta cắn môi nói - Đừng tự tin quá Tô Mộc Hy! Rồi có ngày tôi sẽ cướp Thiên từ tay cô! Hãy nhớ cô chỉ là tạm thời, chỉ là tạm thời mà thôi!
Advertisement / Quảng cáo
- Tạm thời sao? Tôi không biết, không biết thật nha - Cô nhún vai - Cô làm gì thì làm nhưng tôi khuyên cô nên biết mình là ai và hãy biết điểm mà dừng lại...
- Câm miệng! Loại người như cô mà dám lên tiếng dạy bảo tôi sao? - Vũ Thi không nghe nổi, cô ta quát
- ....Hay lắm! - Cô nhếch môi, ánh mắt đanh lại, bước từng bước tới gần Vũ Thi, tiếng giày cao gót theo đó mà vang lên "Cộp cộp" trên mặt sàn, cô áp sát mặt gần cô ta, khẽ nói - Cô nên biết cô chỉ là một hại bụt vô cùng nhỏ bé trên thế giới này thôi! Đừng tưởng mình lớn mà kiêu ngạo, xấc xược với ai! Tôi cấm cô được gần chồng tôi, làm phiền và gây hại cho anh ấy! Cũng đừng bao giờ để tên anh ấy thoát ra từ cái miệng dơ bẩn của cô! Và cuối cùng, đừng bao giờ khiêu khích tôi! Thứ không phải của mình thì cũng sẽ. không bao giờ là của mình.
Vũ Thi trợn mắt không tưởng nổi, nhìn Tô Mộc Hy lùi ra sau, gương mặt nham hiểm cười nhếch môi rồi quay người rời đi. Cô ta nắm chặt hai tay lại, cả người run rẩy, gương mặt xinh đẹp vặn vẹo đến khó coi.