Độc Sủng Thánh Tâm

Chương 102 : Phản ứng thai nghén

Ngày đăng: 11:44 30/04/20


Edit: Cát Sung dung



Beta: Nga Quý tần



"Hoàng Quý phi ở trong phủ là trắc phi, lúc trước thân mình nàng ta vẫn luôn không tốt, trước khi Vương phi gả cho Cảnh Vương, vị trí Vương phi vẫn luôn trống. Hoàng thượng cũng không có ý tứ nâng nàng ta làm Vương phi. Trước khi vào cung, thân thể của nàng ta càng ngày càng sa sút, nàng ta nói muốn dọn đến Tĩnh Tu Am tu thân dưỡng tính, Hoàng thượng đồng ý. Sau lại phong cho nàng làm Hoàng Quý phi, nô tỳ từng gặp mặt qua nàng ta một lần, lúc ấy cô cô dạy dỗ nô tỳ từng nói rằng nàng ta là chính là tiên nhân. Hoàng thượng thương tiếc thân thể nàng ta yếu đuối, nếu nàng ta đưa ra một ít yêu cầu nhỏ, trên cơ bản đều sẽ đáp ứng nàng ta".



Liễu Âm nghiêng đầu, nói là tất cả mọi chuyện mình biết một lần, thời điểm nói đến đoạn sau, ẩn ẩn có chút do dự.



Tần Phiên Phiên ngước mắt nhìn nàng một cái, thấp giọng nói: "Có cái gì không thể nói, biết người biết ta, mới có thể bách chiến bách thắng, ít nhất có thể để ta có tâm lý chuẩn bị".



Có lời này của nàng, Liễu Âm hơi chút nhẹ nhàng thở ra, lá gan cũng lớn lên, lập tức nói: "Vị Hoàng Quý phi này quá mức thần bí, nô tì chỉ nghe được truyền thuyết là chiếm đa số. Đều nói nàng ta là nữ nhân Hoàng thượng sủng ái nhất, trong lòng một hạt chu sa[1]. Sau khi ngài vào cung, lời này liền không ai nhắc tới. Nô tì cảm thấy lời đồn đều khuếch đại, lấy tính tình của Hoàng thượng như vậy, nếu thật sự bỏ ra cực kì nhiều tình cảm với ai đó, thì Hoàng Quý phi sẽ không ở Tĩnh Tu Am, một lần chính là ba năm".



[1] Trong lòng một hạt chu sa: Không thể làm biến mất dấu vết của người đó ở trong lòng vì tồn tại quá sâu đậm.



Hiện giờ Liễu Âm cũng trở nên chu toàn hơn rất nhiều, thậm chí nói ra ý nghĩ của chính mình cho Tần Phiên Phiên tham khảo.



Tần Phiên Phiên đối với lời nói của nàng ấy, phần lớn đều tán đồng.



Chính nàng lúc vừa mới vào cung, Hoàng thượng vĩnh viễn là một trạng thái mũi không phải mũi, mắt không phải mắt, đối với nữ nhân bên người, trên cơ bản hắn đều cực kì thiếu kiên nhẫn cùng bao dung.



Chủ yếu là trước đến nay hắn không đặt ai trong lòng, đương nhiên hiện tại Nhị Cẩu tử đã được nàng dạy dỗ rất không tồi, cộng thêm hiện giờ trong bụng nàng có long chủng, Hoàng thượng sẽ càng đứng về phía nàng.



Chẳng qua không phải tất cả đều vĩnh viễn như vậy, Hoàng Qúy phi ba năm không hồi cung, sớm không trở về muộn không trở về, cố tình lựa chọn lúc này trở về, Tần Phiên Phiên không thể không đề phòng.



"Chủ tử, Hách cô nương tiến cung bắt mạch cho ngài".



Hồng Y đưa Hách cô nương vào điện, lúc trước Hoàng thượng đưa Hách cô nương ra ngoài trì hoãn trong chốc lát, không phải vì điều gì khác, chính là làm nàng ta chiếu cố cho Tần Phiên Phiên, không biết hắn hứa hẹn với Hách cô nương cái gì, tóm lại trước khi Tần Phiên Phiên sinh, nàng ấy sẽ không rời kinh đô.



—-



Hoàng Thái hậu rất coi trọng lần tụng kinh này, Hoàng gia phái người đi Tĩnh Tu Am đón người, vậy tất nhiên chính là phô trương sự chú ý.



Tần Phiên Phiên còn đang mang thai, Hoàng Thái hậu thay đổi bình thường hay lui tới không quan tâm đến trạng thái của nàng, ngày ngày đến thăm, chỉ là đề nghị với nàng một yêu cầu.



Ban đầu Tần Phiên Phiên còn phản ứng lại bà ta, sau lại không có kiên nhẫn để ý nữa, rõ ràng Hoàng Thái hậu chính là lăn lộn vì nàng, thay đổi xoành xoạch là chuyện thường tình, cách đêm sau lại nói như nước chảy, càng thêm hoàn toàn thay đổi.



"Đào Phi à, ai gia biết ngươi mang thai không dễ dàng, nhưng lúc này cực kì quan trọng. Chuyện này đại biểu cho thể diện Hoàng gia, không chỉ muốn tiếp Thanh Phong Sư thái tới, còn muốn cùng nhau tiếp nhận cả Hoàng Quý phi. Hoàng Quý phi ở Tĩnh Tu Am dưỡng bệnh ba năm, ngươi vừa mới tiếp nhận chấp chưởng quyền lực hậu cung, vỗn dĩ có rất nhiều người bất mãn, chuyện này nhất định phải giải quyết thật thoải mái hào phóng, nếu không tin đồn nhảm nhí khẳng định nhiều thêm chứ không ít. Ngươi nhịn một chút liền qua, việc nhỏ mà không nhịn được sẽ làm loạn việc lớn đó".




Tần Phiên Phiên lập tức bắt được ống tay áo của hắn, thấp giọng nói: "Hoàng thượng, sao ngài lại không cao hứng? Vốn dĩ thần thiếp cái gì cũng không làm được, ngài bị thần thiếp cuốn hút, còn không phải là vì nhìn trúng khuôn mặt đẹp này của ta hay sao, miệng lưỡi lanh lợi, còn có tươi mát thoát tục không có dáng vẻ kệch cỡm, tính cách chân thật sao? Hiện giờ người nói với thiếp về cầm kì thi họa, không cảm thấy có chút muộn sao?".



Tiêu Nghiêu cầm tay nàng, khẽ thở dài một hơi, áp khí trầm thấp trên người chợt biến mất, có chút bất đắc dĩ mở miệng nói: "Cái gì ngươi cũng không biết, làm sao dạy hài tử học mấy cái này đây?".



Tần Phiên Phiên ngẩn người, ngẩng đầu nhìn hắn, tất cả trong ánh mắt nam nhân đều là nghiêm túc.



Nhị Cẩu tử là nghiêm túc thật sự!



"Hắn có tiên sinh mà, văn võ cả triều người nào không giỏi hơn thần thiếp, thậm chí người có thể tìm Trạng Nguyên văn võ cái gì đó tới giảng bài cho hắn mà".



Nàng có thể dạy hắn cái rắm, ngoại trừ dạy hắn diễn kịch ở ngoài, đời này nàng không dạy được hài tử cái khác.



Bởi vì nàng chỉ biết cái này thôi!



"Chuyện này không giống nhau". Tiêu Nghiêu kiên trì.



Tần Phiên Phiên khó hiểu: "Sao lại không giống nhau, thần thiếp chăm sóc thật tốt cuộc sống sinh hoạt hằng ngày của hắn, văn thao võ lược kia khẳng định thần thiếp không làm được mà".



"Bởi vì hắn muốn ở trong lòng mẹ ruột học Tam Tự Kinh, muốn mẹ ruột cầm tay dạy hắn chơi cờ viết chữ, đánh đàn làm thơ. Đây là những điều tiên sinh không thể nào làm được". Hắn nghiêm túc trả lời nàng.



Tần Phiên Phiên rất muốn chắp tay thi lễ hắn, cam bái hạ phong!



"Khi ngài còn nhỏ, mẫu hậu ngài không làm những chuyện này sao?". Nàng cẩn thận hỏi.



Tiêu Nghiêu thở dài một hơi: "Nàng ấy ôm trẫm đuổi mèo đùa chó, leo lên nóc nhà lật ngói, còn có tay không bắt thằn lằn. Trẫm cảm thấy một chút cũng không khoái hoạt, nàng ấy muốn nuôi dưỡng trẫm thành một nam nhân chỉ biết nuôi chó nuôi gà".



Tần Phiên Phiên bỗng không còn lời gì để nói, chuyện này đúng là chuyện Cao Thái hậu có thể làm được.



"Vậy vạn nhất hài tử ta sinh, sinh ra liền thích đuổi mèo đùa chó, leo lên nóc nhà lật ngói, còn có tay không bắt thằn lằn thì sao?". Nàng ho nhẹ một tiếng, ở thời điểm mấu chốt thử Hoàng thượng.



Đột nhiên Tiêu Nghiêu quay đầu nhìn nàng, biểu tình trên mặt cực kì nghiêm túc, rõ ràng là cảm thấy Tần Phiên Phiên nói lời không nên nói.



"Vậy chỉ có thể ngươi là mẹ ruột của hắn sinh ra tính tình này cho hắn, vì tránh cho loại chuyện này phát sinh, mỗi ngày trẫm muốn bố trí công khóa cho ngươi. Không bảo đảm trên thông thiên văn dưới tường địa lý, nhưng ít nhất cũng có thể hù người. Cầm kì thư họa mọi thứ không thể tinh thông, nhưng cũng đều phải học qua. Đi, đi luyện chữ đi!".



Lời hắn vừa nói ra, liền chặn ngang bế nàng lên, trực tiếp đi tới trước bàn, cầm bút mực, thật sự là muốn chuẩn bị dạy nàng viết chữ.