Độc Sủng Thánh Tâm

Chương 75 : Ta định đoạt

Ngày đăng: 11:44 30/04/20


Edit: Cát Sung dung



Beta: Nga Quý tần.



"Chủ tử, Tiết Viện Phán tới bắt mạch".



Liễu Âm đưa Tiết Viện Phán vào nội điện, Tần Phiên Phiên nửa dựa vào ghế, Vọng Lan đứng bên cạnh lập tức đặt lên cổ tay nàng một cái khăn.



"Vi thần gặp qua Đào Tiệp dư". Tiết Viện Phán hành lễ nàng xong, liền ngồi xuống ghế bên cạnh, cẩn thận bắt mạch cho nàng.



Hôm nay thời gian tay Tiết Viện Phán đặt trên cổ tay nàng có chút lâu, Tần Phiên Phiên không khỏi nghiêng đầu nhìn hắn một cái, nếu dựa theo việc thường lui tới như vậy, Tiết Viện Phán chỉ hơi làm dáng vẻ một chút, liền báo tin vui cho nàng, dặn dò nàng dưỡng thai thật tốt các thứ.



Trong lòng bọn họ đều biết rõ ràng, trong bụng Tần Phiên Phiên rỗng tuếch, cho dù thời gian Tiết Viện Phán bắt mạch lâu thế nào, cũng không có khả năng nhét vào cho nàng một long chủng.



Nhưng hôm nay lại khác với ngày thường lui tới, việc khác thường chắc chắn có chuyện.



Tiết Viện Phán cau mày, bộ dáng vẻ mặt ưu sầu, dường như không biết nên mở miệng nói với nàng thế nào.



Không khí trong điện lập tức trở nên khẩn trương, Tần Phiên Phiên mặt đầy thấp thỏm, rốt cuộc vẫn nhịn không được mà hỏi: "Tiết Viện Phán, thân thể bổn tần có vấn đề gì sao? Sao hôm nay bắt mạch lâu như vậy?".



Tiết Viện Phán ngẩng đầu nhìn Tần Phiên Phiên, cực kì sầu khổ, nhẹ giọng nói: "Tiệp dư chớ kích động, thai này của ngài không quá ổn, có hiện tượng sinh non, chỉ sợ không giữ được".



Thần sắc Tần Phiên Phiên thay đổi mấy lần, cuối cùng biến thành khó có thể tin cùng cực kì bi thương.



"Ngươi nói bậy, ngươi là cái đồ lang băm, rõ ràng ngày hôm qua còn nói tốt, hôm nay liền nói đẻ non? Ngươi đúng là không bằng Hách Thái y lúc trước, nhiều thế hệ làm y cái gì, bổn tần không tin, ô ô ô. Ta thật vất vả mới hoài long chủng, nếu rớt thì làm thế nào cho phải...".



Nàng biến sắc mặt cơ hồ là chuyện trong nháy mắt, lần đầu tiên Tiết Viện Phán nhìn thấy bản lĩnh của nàng, tức khắc đầu lớn một vòng.



Ban đầu nói chuyện mang thai của Tần Phiên Phiên, hắn liền cực kì chột dạ, hiện tại muốn làm ra trò đẻ non khôi hài, đối với cả người hắn đều là một loại khảo nghiệm.



Huống hồ nữ nhân trước mắt này đang chỉ vào mũi hắn nói hắn lang băm, rõ ràng chính là một kiểu tư thế không dễ chọc, đúng là hắn sợ nàng không quan tâm mà nháo lớn, tới Hoàng thượng bên kia khẳng định sẽ bị liên lụy.



"Tiệp dư bớt giận, chắc chắn vi thần sẽ dùng hết toàn lực để cứu long thai". Hắn vừa thấy Tần Phiên Phiên sắp khóc đến ngất đi rồi, lập tức quỳ xuống bảo đảm với nàng.



Tần Phiên Phiên giơ tay, dùng khăn gấm che mặt lại, cả người đều khóc đến run lên.


Nguyệt Quý phi tức giận đến mức bốc khói, nàng lại bắt đầu ho khan kịch liệt, thậm chí cảm thấy cổ họng có một cỗ tanh ngọt, giống như tùy thời có thể khụ ra một búng máu.



"Nương nương, ngài đừng nóng giận. Tuy rằng Tiết Viện phán không giỏi, nhưng tốt xấu gì hắn cũng đã đáp ứng ngài rồi, sẽ giúp ngài kéo Đào Tiệp dư xuống, chờ sau khi chuyện thành, ngài sẽ có thời gian để xử lí hắn". Cung nữ một bên lập tức đi tới đỡ lấy cánh tay nàng, nhẹ giọng trấn an.



"Không, ta muốn hắn cùng tiện nhân Tần Phiên Phiên kia đều phải chết! Không phải hắn nói Tần Phiên Phiên tốt sao, ta để hắn nói được, đều đi tìm chết đi!". Nguyệt Quý phi vất vả lắm mời bình tĩnh lại được, lập tức nói.



------------------------------------



Trong Thưởng Đào các, một thái y tương đối trẻ tuổi đang bắt mạch cho Đào Tiệp dư, mày hắn vẫn luôn nhăn, hiển nhiên là đắn đo không chuẩn.



Rõ ràng mạch tượng của Đào Tiệp dư không có hoạt mạch hiện ra, nhưng lại thực vi diệu, hắn không biết tại sao lúc trước Tiết Viện Phán một mực chắc chắn Đào Tiệp dư mang thai.



"Vương Thái y, thế nào? Thai nhi của bổn tần có phải rất tốt hay không? Gần nhất đã bắt đầu có phản ứng nôn nghén, mới vừa rồi Tiết Viện Phán cũng nói không tồi, chỉ là ngươi cũng biết, hậu cung này chỉ có một mình ta hoài long chủng, tóm lại phải cẩn thận chút". Tần Phiên Phiên vừa ăn nho vừa nói, chỉ là vừa dứt lời, nàng liền nôn khan hai tiếng.



Liễu Âm bên cạnh lập tức liền bưng cho nàng một chén trà súc miệng, hốc mắt nàng hồng hồng, hiển nhiên là buồn nôn đến khó chịu, nhưng trền mặt lại tràn đầy biểu tình hạnh phúc.



Vương thái y thu hồi tay, hắn đã đặt ở trên cổ tay hồi lâu, nếu Tiết Viện Phán nói lời này, hơn nữa lại xác nhận Đào Tiệp dư có thai, mạch tượng như vậy cũng thực vi diệu, cuối cùng cũng không thể nói người ta không hoài.



"Đúng vậy, mạch tượng của Tiệp dư rất tốt, bảo bảo trong bụng rất khỏe mạnh, ăn nhiều thức ăn bổ dưỡng sẽ càng tốt". Vương thái y gật đầu.



Tần Phiên Phiên cười đến vẻ mặt ngọt ngào, nhẹ giọng nói: "Vậy làm phiền Vương thái y đến Long Càn cung một chuyến, báo với Hoàng thượng một tiếng đi. Lúc trước Hoàng thượng nói muốn thỉnh nhiều thái y coi một chút, y thuật mỗi vị thái y đều không phải cùng đến từ một nơi, có tật xấu gì cũng có thể nhanh chóng phát hiện. Ngươi thông báo với Hoàng thượng tin bình an này, ngày mai ta lại thỉnh thái y khác đến xem, ngươi yên tâm, sẽ không có vấn đề gì".



Vương thái y do dự một chút, làm thái y sợ nhất là gánh trách nhiệm, chỉ là nếu Đào Tiệp dư nói ngày mai thỉnh Thái y khác tới bắt mạch, chuyện xảy ra liền không chỉ có một mình hắn chịu trách nhiệm.



"Có cần nói với Tiết Viện Phán một tiếng không ạ?" Hiển nhiên là hắn đồng ý.



"Không cần, về sau liền ấn quy củ này, sau khi mỗi vị Thái y đến bắt mạch, đều đến Long Càn cung báo một tiếng, không phải thông qua hắn". Tần Phiên Phiên lắc đầu.



"Vâng, vậy vi thần đi trước một chuyến, Tiệp dư nghỉ ngơi tốt đi ạ". Vương Thái y đáp ứng cực kì sảng khoái.



Sau khi Liễu Âm tiễn Vương Thái y đi, bước vào điện liền thấy Tần Phiên Phiên vui vẻ cười to.



"Chủ tử, ngài thỉnh thái y khác tới, còn đi thông báo với Hoàng thượng, đây là vì sao?". Nàng có chút không rõ.



"Vì để nắm trong tay quy tắc cuộc chơi này, Tiết Viện Phán muốn nói cái gì thì chính là cái đó sao, nằm mơ đi! Ta cũng không tin những thái y khác đều nói long chủng tốt, một người hắn dám nói ta muốn đẻ non? Vậy không phải đang nguyền rủa ta sao, Hoàng thượng không giết chết hắn mới lạ!". Tần Phiên Phiên cười lạnh nói.