Độc Tôn Tam Giới
Chương 1003 : Tào Tấn hung hăng càn quấy 1
Ngày đăng: 07:07 19/04/20
Tào Tấn cảm thấy, hắn muốn phá trận pháp kia ngược lại còn phải phí một ít tâm tư.
Nhưng mà hắn là một trong thập đại đệ tử chân truyền của Thiên Tông, trên người có vô số bảo vật, bảo vật phá trận đương nhiên cũng có.
Tay hắn nhoáng lên một cái, xuất hiện một cái dùi màu bạc.
Cài tùydài một thước, nhưng lại vô cùng sáng ngời, bắn lên trên trời xanh, vô số đạo quang mang yêu dị bắn ra, khiến cho núi sông biến sắc, nhật nguyệt ảm đạm.
Cái trùy này tên là Phá Nguyệt chùy, chính là pháp bảo phá trận, ở trong Cửu Dương Thiên Tông chỉ có đệ tử thân truyền mới có tư cách nhận được.
Tào Tấn một tay cầm Phá Nguyệt chùy, tay còn lại chắp ở sau lưng, hai hàng lông mày màu xanh da trời có chút nhảy lên, lạnh nhạt cười nói:
- Ba chiêu, ba chiêu nếu như không phá được đại trận hộ sơn coi như ta vô năng.
Trong khi nói chuyện, tay Tào Tấn vẽ một cái, động tác hời hợt, thế nhưng lại có cảm giác giống như chỉ điểm giang sơn.
Tay vẽ một cái, quang mang sáng chói giống như sao trời xẹt qua trời cao.
Oanh.
Giống như là một đầu ngân long thái cổ bổ vào trên đại trận trấn sơn.
Ầm ầm.
Đại trận trấn sơn bị quang mang này đánh vào, lập tức bộc phát ra từng tiếng vang mãnh liệt, trong hư không có vô số phù văn rậm rạp chằng chịt không ngừng run rẩy.
Những phù văn khắc họa trên hư không chính là trận đồ của đại trận trấn sơn, cơ hồ tất cả phù văn hình thành một trận đồ, hình thành một chỉnh thể phòng ngự.
Mỗi một phù văn hoàn toàn đan xen, tựa như mỗi một dây xích trong một sợi xích. Nếu như một trong những dây xích nhỏ nào bên trong bị công phá, cả chỉnh thể trận pháp sẽ bị ảnh hưởng.
Phá Nguyệt chùy của Tào Tấn chính là pháp bảo Địa cấp, bình thường chỉ có cường giả Hoàng cảnh mới có tư cách sử dụng.
Kiến thức của Đan Trì rộng rãi, hắn cũng biết người trẻ tuổi kia có lẽ có địa vị vô cùng lớn, khó đối phó.
Hai hàng lông mày màu lam của Tào Tấn khẽ nhíu lại, liếc nhìn Đan Trì, về phần những người khác trong mắt hắn dường như giống như không khí vậy, hăn khinh thường chú ý.
- Ngươi có thể đại biểu cho Đan Kiền cung sao?
Câu hỏi này cực kỳ vô lễ, thế nhưng thanh âm mang theo cỗ khí thế kia khiến cho đám cường giả Địa Thánh Cảnh của Đan Kiền cung khí huyết quay cuồng, cảm nhận được một cỗ uy áp giống như núi.
Đan Trì nhướng mày nói:
- Bản nhân Đan Trì, hiện là cung chủ của Đan Kiền cung.
Hai hàng lông mày Tào Tấn giãn ra, nói:
- Ngươi là cung chủ Đan Kiền cung? Vạn Tượng Cương Vực từ lúc nào lại yếu như vậy? Chỉ bằng vào một Thánh Cảnh lục trọng đã có thể trở thành tông chủ của một tông môn Tứ phẩm?
- Lớn mật.
- Không được vô lễ.
Sau lưng Đan Trì truyền đến từng tiếng quát lớn, hiển nhiên bọn họ đối với khẩu khí không coi ai ra gì của Tào Tấn cảm thấy bất mãn.
Tào Tấn lạnh nhạt cười to, nói:
- Sao nào? Ta nói sai sao?
Ở trên bát vực, tông chủ tông môn Tứ phẩm ít nhất cũng phải là Thánh Cảnh đỉnh phong, tông môn mạnh một chút đều có cường giả Hoàng cảnh.
Mà Vạn Tượng Cương Vực chỉ là một Hạ vực, cho dù là Đại thánh đường cường đại nhất thì bên trong đó cũng chỉ có Thánh Cảnh cửu trọng là mạnh nhất.