Độc Tôn Tam Giới

Chương 1008 : Chạy trối chết 1

Ngày đăng: 07:08 19/04/20


Người mặc áo choàng thần bí kia lạnh nhạt nhìn Tào Tấn, khẽ gật đầu:



- Không nói điêu, ngươi rất sáng suốt.



Nhìn Đan Trì cung chủ, người này nói:



- Đan Trì cung chủ, người này tới Đan Kiền cung giương oai, xử trí thế nào là do ngươi quyết định.



Đan Trì cung chủ cùng với Vân Niết trưởng lão trưởng lão liếc nhìn nhau, đều chấn động.



Chuyện linh dược Thiên cấp và Địa cấp người này làm sao biết được?



Chuyện này tất cả mọi người trong Huyễn Ba sơn đều lập thệ ước thiên địa thề, có người phản bội thệ ước tiết lộ chuyện dược viên thượng cổ sao?



Tâm tình hai người đều cực kỳ trầm trọng, bọn họ biết rõ một khi bí mất được tiết lộ, chỉ sợ về sau Vạn Tượng Cương Vực sẽ không có một ngày nào yên bình.



Đan Trì cung chủ cao giọng nói:



- Ta chỉ muốn hỏi một câu ngươi nhận được tin tức từ nơi nào?



Tào Tấn nở nụ cười khinh miệt, không thèm để ý tới Đan Trì cung chủ. Người hắn kiêng kỵ là người thần bí mặc áo choàng, lại không phải là Đan Trì cung chủ. Người Đan Kiền cung nào có tư cách thẩm vấn hắn?



Người mặc áo choàng nhìn chằm chằm vào Tào Tấn, nhưng không có giải trừ lĩnh vực Hoàng cảnh.



Tào Tấn dường như biết rõ người mặc áo choàng thần bí muốn bức hỏi hắn, hắn ngạo nghễ cười nói:



- Ý đồ đến ta đã nói rõ, ngươi muốn hỏi tin tức ta lấy được từ nơi nào, chuyện này có quan trọng không? Các hạ mặc dù có lĩnh vực Hoàng cảnh, cũng có bảy tám phần nắm chắc giết ta. Nhưng Tào mỗ cũng có con át chủ bài của mình, nếu như bức ta, dưới tình huống ngọc đá cùng tan, mặc dù các hạ có thể bảo vệ mình không chết, thế nhưng cũng khó tránh khỏi bị thương.




Đây chính là điều mà khiến cho Tào Tấn cảm thấy giật mình.



Một người thậm chí tuổi còn trẻ hơn Tào Tấn hắn lại có thể khống chế lĩnh vực Hoàng cảnh như vậy, khiến cho Tào Tấn có một loại cảm giác nổi da gà.



- Nhất định là ảo giác, làm sao lại trẻ hơn ta được? Thiên tài đỉnh cấp trong Bát vực ta đã thấy nhiều, người trẻ tuổi mạnh hơn so với ta cũng có, thế nhưng cũng không có nhiều. Thế nhưng lại không có ai khống chế lĩnh vực Hoàng cảnh nhẹ nhõm như vậy.



Tào Tấn nghĩ tới nghĩ lui, thế nhưng cũng không có bất kỳ đầu mối nào.



Trong lúc đó đã có một người nhanh chóng chạy tới, Tào Tấn nhìn thấy người này sắc mặt hơi đổi, hắn không ngờ lại gặp lại người này cho nên quay người rời đi.



- Tào công tử.



Người nọ rõ ràng chính là tuần sát sử thập nhất tinh Ngụy Tử Khoa của Cửu Dương Thiên Tông, nhìn thấy Tào Tấn quay đầu rời đi hắn vội vàng lên tiếng.



Nhưng mà Ngụy Tử Khoa đã nhanh chóng biết rõ vì sao Tào Tấn lại muốn trốn tránh hắn.



Nhìn thấy mái tóc tán loạn sau đầu Tào Tấn, dường như bị thứ gì đó sắc bén chặt đứt, cực kỳ rối loạn, chuyện này khiến cho Tào Tấn phong độ nhẹ nhàng nhìn qua cực kỳ chật vật, khó coi vô cùng.



Dùng sự kiêu ngạo của Tào Tấn, tự nhiên sẽ không muốn Ngụy Tử Khoa nhìn thấy cảnh hắn chật vật, khó coi như vậy.



Trong lúc nhất thời, Ngụy Tử Khoa có chút hối hận tại sao mình lại gọi Tào Tấn lại.



- Tào công tử, chuyện này... rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì sao?



Ngụy Tử Khoa nhìn thấy vẻ mặt Tào Tấn âm trầm, đành phải kiên trì hỏi.