Độc Tôn Tam Giới
Chương 1064 : Thánh Kiếm cung càn rỡ 1
Ngày đăng: 07:08 19/04/20
Mọi người từng bước bước qua phế tích, lại nhìn thấy một chiếc đài cao rộng lớn.
Khi tất cả mọi người tới gần cái đài cao kia thì nhịp tim không tự chủ được mà tăng lên, chỉ cảm thấy trong đầu quay cuồng, có cảm giác nôn mửa.
Bởi vì cảnh tượng trước mắt bọn họ không thể dùng được hai chữ thảm thiết mà hình dung.
Đây quả thực chính là tàn nhẫn, cực kỳ tà ác.
Trên quảng trường lớn này không ngờ khắp nơi đều là pho tượng, những pho tượng bên trái đều là những đứa trẻ nhỏ, lớn một chút bất quá chỉ bảy tám tuổi mà thôi, bé nhất thì đang bò trên mặt đất.
Những đứa bé này hiển nhiên đều là người sờ sờ, vô cùng sinh động. Thế nhưng trực tiếp bị dung nham kim loại nóng bỏng trực tiếp rót vào, trực tiếp trở thành một bức tượng điêu khắc.
Những đứa trẻ này có đứa bị chặt đầu, có đứa không có tứ chi, có đứa bị mổ ngực, bụng, đủ loại tình cảnh thảm thiết đều có.
Mà bên phải thì đều là nữ tử, toàn thân xích lõa, cũng bị dung nham kim loại nóng bỏng rót vào, muốn có bao nhiêu thảm thiết thì có bấy nhiêu thảm thiết.
Từ biểu lộ trên mặt bọn họ có thể thấy được trước khi chết bọn họ đã chịu tra tấn thảm thiết, kinh khủng ra sao.
- Súc sinh, thực sự là súc sinh.
Nhìn thấy cảnh tượng thảm thiết này, người trẻ tuổi không nhịn được mà mắng một câu.
Ngay cả Giang Trần là người có trí nhớ hai thế giới giờ phút này cũng có xúc động muốn đi báo thù.
Thế giới võ đạo, diệt một quốc gia, chuyện tàn sát cả hoàng tộc cũng không phải là không có.
Thế nhưng cho dù muốn giết người, muốn báo thù cuxngh không cần dùng phương thức tàn khốc như vậy. Tháp xương cốt, dòng sông máu, còn có từng bức tượng sống này nữa.
Chuyện này không thể dùng hai chữ báo thù để giải thích được.
Tuy rằng mãi cho tới bây giờ Giang Trần còn chưa biết người Xích Đỉnh trung vực. Thế nhưng từng di chỉ phế tích của Vạn Tượng cương vực hắn đã có thể hoàn toàn tưởng tượng ra được.
Người của Xích Đỉnh trung vực vô cùng tàn bạo.
Cho nên nhìn thấy đội ngũ đơn bạc của Đan Kiền Cung như vậy, tông chủ Vệ Vô Ảnh của Tieu Dao tông cười nói:
- Đan Trì lão đệ, Đan Kiền Cung các ngươi lần này có ít người xuất môn vậy?
Đan Trì cười nhạt một tiếng nói:
- Tưởng nhớ tế điện, ít người một chút cũng không có gì là không tốt.
Vệ Vô Ảnh cười ha hả một tiếng, không tiếp tục nói nữa.
Nhưng cách đó không xa lại truyền tới một đạo thanh âm lạnh lùng, kiêu ngạo:
- Ta thấy không phải là ít người mà là bị Cửu Dương Thiên Tông hù dọa tới co người lại rồi a.
Thanh âm, giọng điệu như vậy tất cả mọi người không cần đoán cũng biết đó là người Thánh Kiếm cung tới.
Cũng chỉ có người Thánh Kiếm cung mới có thể giống như chó điên, chỉ cần là chuyện liên quan tới Đan Kiền Cung bọn họ nhất định sẽ đứng ra cắn xé một trận.
Quả nhiên Uông Kiếm Vũ lưng đeo đại kiếm sải bước đi tới.
Đi theo phía sau hắn còn có rất nhiều cao tầng và đệ tử thiên tài của Thánh Kiếm cung. Nhân số không ngờ còn nhiều hơn so với Đại Thánh đường. Thoạt nhìn đối với Vạn Tượng đại điển lần này đã quyết tâm giành lấy một vị trí tốt.
- Uông Kiếm Vũ, ngươi là chó điên hay sao? Nhìn thấy Đan Kiền Cung ta là ngươi không nhịn được mà muốn cắn xé một phen?
Đan Trì cung chủ cũng không khách khí nói.
Mâu thuẫn của hai tông hiển nhiên đã tới mức không thể hòa giải.
Ba tông môn còn lại không mở miệng nói chuyện, nhất là Đại Thánh đường cùng Tiêu Dao tông, thoạt nhìn bọn họ định xem náo nhiệt.
Uông Kiếm Vũ dừng lại vị trí cách Đan Trì cung chủ không xa, vẻ mặt ngạo mạn, ánh mắt khẽ quét qua Đan Trì cung chủ, lập tức nở nụ cười giễu cợt rồi nhìn ra sau lưng Đan Trì cung chủ.