Độc Tôn Tam Giới

Chương 1089 : Giang Trần xuất mã 2

Ngày đăng: 07:09 19/04/20


Mọi người cơ hồ đều nghi ngờ có phải lỗ tai mình có vấn đề hay không. Mộc Cao Kỳ này không phải là Tiên Thiên Mộc Linh chi thể sao? Tại sao lại giống như một kẻ bình thường, trong Đan Kiền Cung không có ai coi trọng hắn. Nhìn hắn đi chịu chết mà cũng không thèm ngăn cản.



Có người tông chủ nào như vậy sao?



Trong lúc nhất thời có không ít người dùng ánh mắt đồng tình nhìn Mộc Cao Kỳ, cảm thấy Đan Trì cung chủ này có phải đang gõ Mộc Cao Kỳ này hay không? Nếu như không, Mộc Cao Kỳ này đi khiêu chiến Uông Hàn, Thánh Cảnh nhị trọng đỉnh phong. Cho dù nhìn thế nào cũng đều giống như cầm trứng gà đi đối đầu với một tảng đá lớn.



Quả thực biểu hiện lúc trước của Mộc Cao Kỳ không tệ, đả bại Vương Kình, làm cho Lợi Tân chủ động nhận thua.



Thế nhưng mà những đối thủ kia nói trắng ra đều là đối thủ tam lưu, ngay cả nhị lưu cũng không tính.



Nhị lưu như thế nào cũng phải là Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh phong.



Mà bản thân Lợi Tân bất quá chỉ là Nguyên Cảnh cửu trọng mà thôi, Vương Kình thì càng không cần phải nói, chỉ là Nguyên Cảnh bát trọng.



Nguyên Cảnh cửu trọng và Thánh Cảnh nhị trọng, thoạt nhìn dường như không kém xa, thế nhưng ở giữa lại có một cái bậc thang vô cùng lớn.



Nếu nói thực lực tuyệt đối có thể coi là một người trên trời, một người dưới đất.



Có lẽ Nguyên Cảnh bát trọng và Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh phong không có chênh lệch quá lớn. Thế nhưng Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh phong so với Thánh Cảnh nhất trọng mà nói, chênh lệch tuyệt đối không phải là một bước ngắn.



Đó là hai loại cảnh giới hoàn toàn bất đồng.



Khi trước Uông Hàn không ngừng khiêu khích Thẩm Thanh Hồng Nguyên Cảnh cửu trọng đỉnh phong, tại sao Thẩm Thanh Hồng lại không dám tiếp nhận khiêu chiến của Uông Hàn?



Bởi vì Thẩm Thanh Hồng biết rõ, không có đột phá Thánh Cảnh, căn bản hắn không có bất kỳ tiền vốn nào đối kháng với Uông Hàn, chỉ có hai chữ đó là chịu chết.



Hôm nay Thẩm Thanh Hồng không có dứng ra, ngược lại lại do Mộc Cao Kỳ chỉ là Nguyên Cảnh thất trọng đứng ra.



Bảo sao không khiến cho tất cả mọi người giật mình cơ chứ.
Giang Trần khoai khoái cười nói:



- Chẳng lẽ không phải nên như vậy sao?



- Hừ, sợ Đan Kiền Cung các ngươi thua không chịu nổi, sau đó lại dây dưa không rõ.



Uông Hàn nhìn thấy đối phương dường như bị mình kích thích, trong lòng âm thầm mừng rỡ.



Sau khi bị nói móc liên tục vài câu, hận ý của Uông Hàn đối với Mộc Cao Kỳ hiển nhiên đã không kém hận ý đối với Mộc Cao Kỳ năm đó.



Mà trên lôi đài này, đối thủ không chạy đi đâu được, đây là một cơ hội xả giận tốt nhất, tự nhiên Uông Hàn không muốn bỏ qua cơ hội trời cho này.



Cho nên hắn mới đưa ra quyết định ký sinh tử trạng, hiển nhiên muốn danh chính ngôn thuận đánh chết Mộc Cao Kỳ, còn khiến cho Đan Kiền Cung không dám nói một câu nào.



Giang Trần vẫn ung dung cười như vậy, hắn nói:



- Ngươi đã không sợ chết như vậy, lại vội vàng muốn đem mạng nhỏ cho ta, ta có lý do gì cự tuyệt cơ chứ?



Nhìn qua Giang Trần bình tĩnh như vậy, lại nghe lời nói thong dong của đối phương, người không biết còn tưởng rằng tiểu tử này đã đột phá tới Thánh Cảnh.



Đệ tử tất cả các tông phía đưới đều xì xào bàn tán.



- Mộc Cao Kỳ này làm sao vậy? Trước kia không có nghe nói hắn có tính cách như vậy nha?



- Chẳng lẽ không đúng? Nghe nói trước kia hắn nhát như chuột, chẳng lẽ kẻ tài cao gan đều lớn nhưu vậy sao?



- Kẻ tài cao gan ucnxg lớn? Tu vi của hắn có thể cao được bao nhiêu a? Ta thấy tu vi của hắn so với Uông Hàn liệu có cao được bằng đối phương hay không? Trong đám người trẻ tuổi của cả Vạn Tượng Cương Vực này, trừ Hạng Tần của Đại Thánh đường có thể áp chế Uông Hàn ra, những người khác ta thấy đều kém Uông Hàn này.