Độc Tôn Tam Giới
Chương 1117 : Đan Trì lui lại 1
Ngày đăng: 07:09 19/04/20
Đan Trì cung chủ hít sâu một hơi.
- Đã tới rồi, vẫn còn muốn bố trí. Muốn phá vòng vây thì nên làm ngay lúc này. Nếu như muộn các ngươi không có một ai rời khỏi đây được.
Hoàng Nhi thản nhiên nói.
- Phá vòng vây? Hiện tại phá vòng vây thì người trong Vạn Tượng cực cảnh phải làm sao bây giờ? Giang Trần phải làm sao bây giờ?
Đan Trì cung chủ lắc đầu nói:
- Ta tuyệt đối sẽ không phá vòng vây.
Hai mắt Hoàng Nhi nhìn chằm chằm vào Đan Trì cung chủ nói:
- Ngươi không phá vòng vây thì nhất định sẽ chết. Cho dù Thuấn lão có chỉ điểm qua ngươi thì cũng không thể làm nên chuyện gì. Dù sao thời gian ngươi ở cùng Thuấn lão quá ngắn, ta đoán nhiều lắm chỉ chừng nửa tháng.
Nghe nàng nhiều lần nói tới Thuấn lão, Đan Trì cung chủ trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói gì cho phải.
- Hiện tại nói cho mọi người phá vòng vây, ta sẽ âm thầm giúp các ngươi kiềm chế đám người kia một chút. Giang Trần ngươi không cần phải lo lắng, ta sẽ ở lại nơi này tiếp ứng hắn.
Trong lòng Hoàng Nhi đã sớm có bố trí, thế nhưng bất luận chuyện nguy cấp nào trải qua miệng nàng vĩnh viễn vẫn bình tĩnh như vậy.
Tình huống tràn ngập nguy cơ, nhìn qua Đan Trì cung chủ vẫn còn do dự, Hoàng Nhi cũng không tiếp tục khuyên bảo.
- Địa thế khu vực đông nam có lợi cho việc phá vòng vây nhất. Ta sẽ giúp các ngươi đi kiềm chế bọn chúng chừng một phút đồng hồ. Qua một phút đồng hồ ta cũng lực bất tòng tâm.
Nói xong thân ảnh nàng nhoáng lên một cái, bóng dáng áo choàng thần bí thoáng cái biến mất trong hư không.
Thời điểm này tất cả mọi người đều chú ý vào Đan Trì cung chủ. Nhìn thấy người mặc áo choàng thần bí là Hoàng Nhi đột nhiên biến mất, tất cả mọi người đều giật mình.
Bởi vì tốc độ biến mất của Hoàng Nhi nhanh tới mức vượt quá sức tưởng tượng của mọi người.
- Đan Trì cung chủ, đây là người Đan Kiền Cung các ngươi sao?
Tộc trưởng Thánh Vượn nhất tộc của Đại Thánh đường hiếu kỳ hỏi.
Đan Trì cung chủ cười khổ một tiếng lắc đầu nói:
- Tộc trưởng, có phải thật hay không chúng ta phái người đi tìm hiểu chẳng phải sẽ biết được hay sao?
Hạng Càn trưởng lão cười lạnh một tiếng, hiển nhiên đối với lời nói của Đan Trì cung chủ hắn không tin một chút nào.
Lần trước trong dược viên thượng cổ, Hạng Càn trưởng lão bị Giang Trần đâm sau lưng một đao, hiển nhiên trong lòng vẫn có một ít khúc mắc với người Đan Kiền Cung.
Hắn cho rằng có khả năng đây lại là mánh khóe của Đan Kiền Cung.
Đan Trì cung chủ biến sắc, nói:
- Vạn lần không được. Hiện tại phái người đi tìm hiểu chính là đánh rắn động cỏ. Kinh động tới địch nhân, đối với chúng ta càng không có lợi.
Hạng Càn trưởng lão cười lạnh nói:
- Ta cũng vô cùng hiếu kỳ, người thần bí kia là ai? Hắn ta dựa vào cái gì mà có ý tốt cảnh tỉnh chúng ta như vậy? Đan Trì cung chủ, không phải Hạng Càn ta đa nghi, ta cảm thấy Đan Kiền Cung các ngươi đã quá khoa trương rồi.
Hắn tưởng rằng ngay sau đó Đan Trì cung chủ sẽ tranh luận với hắn.
Thế nhưng hắn nào biết đối phương lại không thèm để ý tới hắn mà nói với Hạng Vấn Thiên:
- Hạng lão ca, lời ta cũng đã nói, cũng coi như tận tình. Ta lựa chọn tin tưởng hắn, các ngươi có tin hay không Đan Trì ta hiện tại cũng không ép.
Nói xong, Đan Trì cung chủ quay đầu nói với người Đan Kiền Cung:
- Chư vị, nguy cơ đã tới, không thể đoán trước được điều gì sẽ xảy ra. Chúng ta trước tiên nên phá vòng vây thì tốt hơn.
Liên Thành trưởng lão có chút kinh ngạc, dùng hiểu biết của hắn đối với Đan Trì cung chủ mà nói, Đan Trì cung chủ hẳn không phải là người có thể vứt bỏ thiên tài trong tông môn a.
Chẳng lẽ mặc kệ những thiên tài trẻ tuổi trong Vạn Tượng cực cảnh kia?
- Cung chủ, đám người Thanh Hồng...
Liên Thành trưởng lão cố ý hỏi.
- Bọn họ ở trong Vạn Tượng cực cảnh tạm thời không có nguy hiểm gì. Hiện tại cũng chính là một cơ hội khảo nghiệm bọn họ.