Độc Tôn Tam Giới

Chương 1132 : Giang Trần hiện thân 2

Ngày đăng: 07:10 19/04/20


Bỗng nhiên nàng nhìn về phía lão đầu thần bí kia, nói:



- Tiền bối, vãn bối cũng không biết tiền bối có địa vị gì, vãn bối cũng biết người mạnh mẽ ra sao. Vãn bối có thể làm tù binh của ngươi, thế nhưng xin tiền bối không nên làm tổn thương vãn bối. Người muốn vãn bối làm cái gì vãn bối cũng có thể ngoan ngoãn phối hợp, chỉ cầu tiền bối đừng giao vãn bối cho Uông Hàn. Nếu không cho dù chết vãn bối cũng không chịu nhục.



Trong giọng nói của Lăng Bích Nhi hiện lên vẻ kiên quyết.



Uông Hàn giận tím mặt, quát:



- Lăng Bích Nhi, tới lúc này ngươi còn dám giả bộ làm nữ thần với lão tử sao? Trước kia mọi người nâng ngươi lên, gọi ngươi là nữ nhân. Hiện tại ngươi là tù nhân, lão tử sẽ biến ngươi làm nữ nô.



Cầm Ma tông chủ bỗng nhiên nhíu mày hỏi:



- Uông Hàn, nữ tử này rất quen thuộc với Giang Trần sao? Bắt được nàng ta là Giang Trần nhất định sẽ hiện thân sao?



- Sư tôn, Giang Trần đối với tiện nhân này rất để bụng, đệ tử đoán nhất định hắn ta sẽ hiện thân.



- Được, vậy hãy để nàng ta đi theo chúng ta. Ngươi cũng không cần vội vã làm gì với nàng ta. Tất cả đợi tới sau khi bắt được Giang Trần rồi nói sau.



Mục tiêu hàng đầu của lão đầu này hiển nhiên là Giang Trần, nhìn thấy bộ dáng cho dù chết cũng không chịu nhục của Lăng Bích Nhi, hắn cũng lo lắng nữ tử này quyết liệt, vạn nhất tự sát sẽ không có gì áp chế được Giang Trần kia.



Vạn nhất tiểu tử này trốn đi, ở trong Vạn Tượng cực cảnh này quả thực không nhất định có thể tìm được tiểu tử đó.



Nói xong lão nhân này lạnh nhạt nhìn chằm chằm vào Lăng Bích Nhi nói:



- Tiểu cô nương, lão phu có một đống tuổi rồi, cũng không muốn ra tay tàn phá một tiểu cô nương như hoa như ngọc như ngươi. Nhưng mà nếu như ngươi không phối hợp cho tốt, lão phu không ngại phá giới. Cho dù lão phu không dùng được ngươi, những người ngươi biết này, ta tin rằng bọn chúng sẽ không để ý mà cùng hầu hạ ngươi đâu.



Lão đầu này nói xong cười khặc khặc, vô cùng quái dị.



Lăng Bích Nhi nghe thấy vậy da đầu run lên, trong lòng miễn cưỡng trấn định lại, làm ra vẻ nhu thuận, sợ hãi.



- Tiền bối, ta chỉ cần không bị nhục mà thôi.



- Đi thôi.




- Đó cũng là đáng đời ngươi.



Lâm Hải cố lấy sức giãy dụa, nắm lệnh kỳ trong tay còn muốn tiếp tục khua, muốn đánh một kích cuối cùng về phía Quân Mặc Bạch.



Sắc mặt Quân Mặc Bạch đại biến, nói:



- Tiên điên, ngươi thực sự muốn chết sao?



Lâm Hải nhe răng cười nói:



- Ngươi không chết làm sao lão tử có thể độc chiếm truyền thừa của Phi Vũ đại đế được cơ chứ?



Quân Mặc Bạch đang muốn mở miệng, đột nhiên trong mắt hiện lên vẻ khó có thể tin được, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía sau lưng Lâm Hải, giống như nhìn thấy một chuyện khó có thể xảy ra nhất trên Thần Uyên đại lục này.



Lâm Hải cười lạnh một tiếng:



- Tiểu tử, đừng có chơi đùa chiêu này. Muốn làm phân tán sự chú ý của lão tử sao? Ngươi muốn đánh lén lão tử? Chiêu này xưa rồi.



Hiển nhiên Lâm Hải căn bản không tin phía sau mình có thứ gì đó.



Nhưng mà Lâm Hải chợt nghe thấy tiếng bước chân.



Là tiếng bước chân vô cùng chậm rãi.



Lần này Lâm Hải sợ, hắn vừa nghiêng đầu lại lập tức nhìn thấy một người trẻ tuổi. Người này đang như cười như không nhìn về phía hai người bọn họ.



- Giang Trần... Giang Trần?



Llama Hải giật mình, lại nhìn về phía Quân Mặc Bạch, hiển nhiên trong lúc nhất thời hắn cũng không rõ ràng quan hệ của hai người này ra sao.



Hắn không biết Giang Trần này liệu có phải lại là một tên nằm vùng của Cửu Dương Thiên Tông hay không. Dù sao thế giới này thật thật giả giả, trước khi thân phận chưa bị vạch trần, ai cũng không thể nói rõ được.