Độc Tôn Tam Giới
Chương 1144 : Lực lượng hủy diệt đáng sợ của cấm chế 1
Ngày đăng: 07:10 19/04/20
Giang Trần cũng không trả lời chỉ cười lạnh xuất ra một gốc linh dược Thiên cấp, ngữ khí lạnh nhạt nói:
- Đây là gốc linh dược Thiên cấp đầu tiên, ta đếm tới năm, nếu như tới năm mà sư tỷ của ta mà còn chưa tới đây, ta sẽ hủy nó đầu tiên.
Cầm Ma tông chủ chau mày nói:
- Tiểu tử, giữa ban ngày ban mặt mà ngươi lại nằm mơ sao? Ta thả sư tỷ ngươi qua đó, sau đó các ngươi dùng phù lật chạy trốn thì sao?
Uông Hàn cũng gật đầu nói:
- Sư tôn, tiểu tử này quỷ kế đan đoan, ngàn vạn lần không thể để cho hắn ta có cơ hội.
Giang Trần cũng không nói nhảm, khóe miệng nở nụ cười quỷ dị, hai tay chập lại, không nói nhiều mà chà xát, gốc linh dược Thiên cấp kia trực tiếp bị chà xát thành phấn vụn, hóa thành hư vô.
Không nói hai lời, trong lòng bàn tay Giang Trần lại xuất hiện một gốc linh dược Thiên cấp nữa.
- Ta lại đếm tới năm...
Ngữ khí của Giang Trần vô cùng lạnh lẽo.
Toàn thân Cầm Ma tông chủ co lại, sắc mặt đại biến, thân thể bắt đầu ru nrayar.
Một tay Giang Trần phá hủy một gốc linh dược Thiên cấp, đây quả thực là khoét thịt trên người Cầm Ma hắn a.
Ngay cả Uông Hàn cũng không ngờ Giang Trần lại kiên quyết như vậy.
Sắc mặt hai người đều trở nên cực kỳ khó coi.
Thanh âm của Giang Trần giống như mũi tên nhọn, mỗi khi đếm một chữ lại giống như mũi tên nhọn bắn vào trong trái tim của Cầm Ma tông chủ, khiến cho cơ mặt của hắn run rẩy.
- Chậm đã.
Huống chi căn bản Giang Trần không có ý định rời đi.
Bất kể là tông chủ Bão Cầm tông của Xích Đỉnh trung vực hay là những dư nghiệt của Thánh Kiếm cung này cũng đã khiến cho Giang Trần thực sự giận dữ.
Sát cơ trong lòng Giang Trần đã xuất hiện.
Hắn ở lại đây là muốn đem những người này hốt gọn một mẻ.
Tuy rằng trong lòng Lăng Bích Nhi còn có rất nhiều nghi vấn thế nhưng nghe thấy ngữ khí của Giang Trần kiên quyết như vậy, trong lòng nàng lại không có một chút hoài nghi nào. Đối với Giang Trần lại có một cảm giác tin tưởng tuyệt đối.
Đừng nói là Hoàng cảnh tam trọng, cho dù đối mặt với phong hào Đại đế, chỉ cần ở với Giang Trần sư đệ ở một chỗ nàng sẽ không sợ hãi.
Hai người nhanh chóng đi vào trong động phủ cung điện. Giang Trần mang theo Lăng Bích Nhi không ngừng xuyên qua, rất nhanh dẫn tới khu hạch tâm của động phủ cung điện.
Chỉ có khối khu vực này mới chính là nơi tuyệt đối an toàn trong động phủ này.
- Sư đệ, trước đó đệ đã đi vào đây?
Lăng Bích Nhi nhìn thấy Giang Trần quen đường vô cùng hiếu kỳ hỏ.
Giang Trần gật gật đầu, vẻ mặt lạnh lùng nhìn qua bên ngoài.
- Sư tỷ, tình huống bên ngoài như thế nào vậy?
Ngữ khí của Giang Trần vẫn vô cùng bình tĩnh.
- Chuyện ta biết cũng không nhiều. Nhưng mà nghe nói lần này Xích Đỉnh trung vực phái rất nhiều cường giả tới đây, nghe nói Bão Cầm tông chỉ là một trong số đó. Ta nghe lời bọn họ nói, dường như người Đan Kiền Cung chúng ta đã sớm nhận được cảnh báo, dẫn đầu phá vòng vây. Những tông môn khác đã bị vây quanh bên ngoài, đoán chừng cũng lành ít dữ nhiều.
Lăng Bích Nhi là người tỉnh táo, thế nhưng lúc nói tới thế cục hiện tại của Vạn Tượng Cương Vực khó trách khỏi có chút bàng hoàng, bó tay. Xích Đỉnh trung vực xâm lấn quy mô lớn như vậy, đây hoàn toàn coi như là trận tai họa ngập đầu sáu trăm năm trước lại một lần nữa được tái diễn.