Độc Tôn Tam Giới

Chương 1160 : Không vào hang cọp sao bắt được cọp con?

Ngày đăng: 07:10 19/04/20


Nghe nói hắn có manh mối trọng yếu tìm môn chủ Lôi Âm môn, người Lôi Âm môn tự nhiên sẽ không ngăn cản hắn, ngược lại mà còn cười cười nói nói với hắn, khách sáo vô cùng.



Giang Trần nói chuyện với những người này lại cẩn thận từng tí một. Hiện tại hắn đã xâm nhập vào trong hang hổ, chỉ có thể kiên trì mà thôi.



- Đinh sư huynh, Cung đại nhân triệu tập môn chủ và tông chủ Cự Côn tông chủ, dường như đang thương nghị đại sự gì đó. Huynh chờ một chút là được.



Đồng môn đi vào thông báo đi ra, có chút áy náy nói với Giang Trần.



Kỳ thực Giang Trần cũng không muốn gặp môn chủ đại nhân cái gì đó.



Hắn lập tức thuận thế hỏi:



- Không biết có đại sự cơ mật gì?



Đồng môn kia áy náy lắc đầu:



- Chuyện này tiểu đệ không dám hỏi.



- Còn có ai nữa?



Giang Trần lại hỏi.



- Còn có một ít trưởng lão cự đầu của hai tông.



Tên đồng môn kia lại thành thật trả lời, hiển nhiên đối với Đinh Vinh vô cùng tôn trọng.



Giang Trần gật gật đầu, dừng một lát rồi lại hỏi tiếp:



- Vậy ấu tôn Cung Kỳ của Cung đại nhân kia có ở nơi này hay không?



Tên đồng môn kia cười khổ:



- Hắn quả thực có tới đây. Nhưng mà hắn không tham dự hội nghị, đang ở bên trong cuốn lấy một đệ tử chân truyền của Cự Côn tông luận bàn vũ kỹ. Tên đệ tử chân truyền của Cự Công tông kia.... Không tốt, Đinh sư huynh, bọn họ đi ra rồi, huynh mau tránh đi.



Tên đồng môn này vừa nghe Giang Trần hỏi như vậy cũng cho rằng Đinh Vinh sư huynh muốn trốn Cung Kỳ, không muốn bị Cung Kỳ này quấy rối, dây dưa.



Dù sao Cung Kỳ này kẻ cuồng khiêu chiến, chỉ cần gặp thiên tài có thực lực không sai biệt lắm với hắn là hắn sẽ khiêu chiến.



Cung Kỳ này là ấu tôn của Cung Vô Cực đại nhân, ai dám đánh thật với hắn? Cho nên loại luận bàn khiêu chiến này căn bản là cố hết sức, không nịnh nọt.
- Không được.



Cung Kỳ triệt để giận dữ, ánh mắt của Giang Trần, động tác, nhìn như tùy ý, thế nhưng mỗi một động tác ở trong mắt Cung Kỳ đều tràn ngập ý tứ khiêu khích.



Những thiên tài khác nhìn thấy Cung Kỳ hắn đều khách khí, e sợ tránh không kịp.



Đinh Vinh này hôm nay lại vẫn dám cùng hắn trò chuyện vui vẻ, bộ dáng giống nhưu ta căn bản không sợ ngươi, chỉ bất quá không muốn đắc tội với gia gia ngươi mà thôi. Chuyện này khiến cho Cung Kỳ quả thực có cảm giác máu xông lên não.



- Đi.



Cung Kỳ nắm tay áo Giang Trần, trừng mắt nhìn hai hộ vệ kia:



- Các ngươi chớ đi theo. Ai đi theo ta đánh gãy chân hắn.



Đừng nhìn hai tên hộ vệ này cường đại, thế nhưng mà Cung Kỳ muốn đánh bọn họ, quả thực bọn họ không dám hoàn thủ.



Thế nhưng mà Cung Vô Cực đã phân phó, bọn họ lại không dám không nghe cho lên lại theo chân.



Cung Kỳ phát điên:



- Sao nào? Lời ta nói không có tác dụng đúng không?



Hai hộ vệ kia hiển nhiên cũng sợ Cung Kỳ, hai người nhìn nhau, mặc dù không có đi theo người, thế nhưng lại đi theo sau phía xa.



Một đoàn người đi về phía lôi đài của Đan Kiền Cung.



Cung Kỳ vừa bay vừa nhảy, hóa thành lưu quang rơi vào bên trên lôi đài.



Giang Trần thì chậm rãi, từng bước đi lên lôi đài.



Cung Kỳ không nhịn được nói:



- Đinh VInh, ngươi không phải chưa đánh đã sợ hãi rồi đó chứ?



Giang Trần cười nhạt một tiếng nói:



- Cung thiếu, là ta lo lắng vạn nhất có điều không hay xảy ra, hai tên hộ vệ của ngươi sẽ xé nát ta ra. Cho dù ta có mạnh mẽ cũng không phát huy được ra a.