Độc Tôn Tam Giới
Chương 1184 : Diện mạo của Hoàng Nhi 1
Ngày đăng: 07:10 19/04/20
Giang Trần cười hắc hắc, hắc lắc đầu nhìn về phía Hoàng Nhi.
Hoàng Nhi đối với các loại kỳ ngộ của Giang Trần đã thấy không ít. Nam nhân này ngay cả chân long cũng có, có một đầu Lôi Vân Kim THiền cũng không tính là kỳ quái gì.
- Hoàng Nhi cô nương, đây là huyết mạch của Kim Thiền, nàng luyện hóa đi.
- Ta luyện hóa sao?
Hoàng Nhi nao nao.
- Đúng vậy, huyết mạch của Kim Thiền, bách độc bất xâm, vạn lôi không phá. Vô cùng trân quý.
Trong mắt Giang Trần cũng không có vẻ cao ngạo gì cả, ngược lại nhìn qua vô cùng có thành ý.
- Cái này ... Hoàng Nhi không công không thể nhận lộc a.
Hoàng Nhi nghe nói chỗ tốt của huyết mạch Kim Thiền, trong lòng rất là khiếp sợ. Cho dù trong thế giới kia của nàng cũng có rất ít người dám nói bách độc bất xâm, vạn lôi không phá a.
- Hoàng Nhi cô nương, Giang mỗ tuyệt đối sẽ không hại nàng.
Ánh mắt Giang Trần chân thành.
Hai người đưa đẩy một lát, đều có thể nhìn thấy sự chân thành trong mắt lẫn nhau. Hoàng Nhi là nhi nữ giang hồ, cũng không giống như nữ nhi bình thường, đưa đẩy một lát nàng cũng gật đầu, nói:
- Được rồi, vậy thì ta lại thiếu nợ Giang công tử một đại ân tình.
Nhìn thấy Hoàng Nhi đồng ý sảng khoái như vậy, Giang Trần vui sướng cười nói.
Ngộ tính và thiên phú của Hoàng Nhi vượt quá sự tưởng tượng của Giang Trần.
Tốc độ luyện hóa máu Kim Thiền của nàng cực nhanh, khiến cho Giang Trần sau khi xem xong ngây ngốc, nhìn trân trối.
Loại lời nói tán dương này, sau khi trưởng thành Hoàng Nhi không biết đã nghe biết bao nhiêu lần. Nhưng chưa bao giờ nàng có cảm giác hưởng thụ như ngày hôm nay.
Lời nói ca ngợi từ trong miệng người mà nàng chán ghét nói ra, lại là một loại tra tấn.
Thế nhưng nếu đổi lại là từ miệng người nàng thích ra, thì mới thực sự là vui sướng.
Giang Trần là người tiêu sái, tuy rằng hơi chút kinh ngạc, thế nhưng cũng không có thất thố, tâm tình hắn cũng dần dần trở lại bình thường.
- Giang công tử, không phải là Hoàng Nhi cố ý không nói. Thế nhưng thân thế, lai lịch của Hoàng Nhi liên quan quá nhiều. Một khi nói ra rất có khả năng làm liên lụy tới công tử.
Lợi lời này nếu như là người bình thường nói ra, hơn phân nửa chỉ là lời nói qua loa cho xong chuyện. Thế nhưng Giang Trần lại biết, Hoàng Nhi tuyệt đối không phải là người như vậy.
Nhất là đôi mắt thanh tịnh giống như dòng suối trong vắt của Hoàng Nhi, tràn ngập vẻ chân thành, càng không giống như nói qua loa cho có.
Kiếp trước, kiếp này Giang Trần chưa từng thấy qua ai có đôi mắt thanh tịnh, trong suốt như vậy.
Hắn gật gật đầu, cũng không có tiếp tục hỏi, mà chỉ mở miệng cười xòa:
- Hoàng Nhi cô nương, vừa rồi ta chỉ buột miệng hỏi một câu mà thôi. Cũng không phải cố ý hỏi thăm thân thế của nàng.
- Hoàng Nhi biết rồi.
Hoàng Nhi mỉm cười nói.
- Ha ha, thời gian cũng không còn nhiều lắm, chúng ta nên xuất phát.
Giang Trần đứng lên, trong mắt hiện lên tia thâm ý, hắn mỉm cười nói tiếp:
- Tin rằng những người kia có lẽ cũng đã sắp đuổi tới rồi.