Độc Tôn Tam Giới

Chương 1189 : Ba phương đấu sức 2

Ngày đăng: 07:11 19/04/20


Tâm tư của Hác trưởng lão linh hoạt, đột nhiên nghĩ tới một loại khả năng, trong lòng hung hăng co thắt lại:



- Hẳn là... Tiểu tử này đã sớm đạt được truyền thừa của Phi Vũ đại đế? Cho nên mới có thể tỏa sáng như vậy? Nếu như, chỉ một Vạn Tượng Cương Vực nho nhỏ làm sao có được thiên tài yêu nghiệt như vậy?



Ý nghĩ này bỗng nhiên xuất hiện trong đầu, mặc dù chỉ là phỏng đoán, thế nhưng lại giống như không có cách nào xóa nhòa. Khiến cho trong nội tâm Hác trưởng lão rung động kịch liệt.



- Mặc kệ, nhất định phải bắt sống tiểu tử này. Đem bí mật trên người tiểu tử này khai thác ra từng cái.



Hác trưởng lão nghĩ vậy, trong tay xuất hiện một đạo Định Không phù.



Trong lúc đang định động thủ, Cung Vô Cực hét lớn một tiếng:



- Ngăn họ Hác kia lại. Ta đến kiềm chế hai gia hỏa này.



Tuy rằng Cung Vô Cực là người hiếu chiến, thế nhưng hắn vẫn luôn lưu ý nhất cử nhất động của Hác trưởng lão, thấy hắn ta có dấu hiệu động thủ, khiến cho Cung Vô Cực cả kinh.



Hai người Tào Mạnh tuy rằng lợi hại, Cung Vô Cực tự hỏi bản thân tuy rằng không có cách nào lấy một địch hai, thế nhưng kiềm chế một lát vẫn tuyệt không thành vấn đề.



Những người khác, vô luận thế nào cũng phải đem Hác trưởng lão vây khốn lại.



Hoàng Nhi khẽ giật tay áo Giang Trần, truyền âm hỏi:



- Có đi hay không?



Giang Trần nhẹ nhàng cười nói:



- Trò hay còn chưa xem hết, cũng không cần phải vội vã đi như vậy.



Cung Vô Cực bên kia đột nhiên kêu lên một tiếng, một cỗ lực lượng lĩnh vực cường đại đột nhiên đẩy ra, thân thể thối lui vài bước, nhìn chằm chằm vào Hác trưởng lão, nói:



- Họ Hác kia, ngươi xác định muốn ngươi chết ta sống với Bất Diệt Thiên Đô chúng ta sao?
Chính bởi vì sự xuất hiện của Giang Trần này làm cho hành trình cướp đoạt vốn vui sướng này xuất hiện sự lo lắng.



Hiện tại nếu như không thể diệt trừ được Giang Trần này mà nói, nếu như để cho hắn ta có thời gian phát triển, đối với những tông môn của Xích Đỉnh trung vực mà nói, chính là một hồi tai nạn khó có thể đánh giá trước được.



Nhất là tông chủ Lôi Âm môn và Cự Côn tông, hai người này nhìn nhau, hiển nhiên đều khuyến khích lẫn nhau, lần này cho dù phải trả một cái giá lớn, cũng phải nhổ cái tai họa ngầm này.



Đồng thời trong lòng bọn họ cũng cảm thấy vô cùng may mắn. May mắn mà tiểu tử Giang Trần này hung hăng càn quấy, đắc tội với hai tông môn nhất phẩm, bị Cung Vô Cực và Hác trưởng lão đồng thời nhìn chằm chằm vào, hôm nay tiểu tử này muốn không chết cũng khó khăn.



- Tiểu tử, ngươi cho rằng ngươi không nói thì Tào mỗ không có biện pháp xác nhận sao?



Tào Mạnh hung hăng trừng mắt nhìn Giang Trần, trong mắt tràn ngập sát cơ.



Giang Trần khẽ đảo mắt, nói:



- Ngươi là kẻ nào?



Tào Mạnh nghe vậy giận dữ, nếu như không phải Hác trưởng lão liên tục nhắc nhở hắn, Giang Trần này có bí mật trọng đại trên người, nếu không hắn đã sớm sử dụng tuyệt chiêu, đánh chết Giang Trần này.



Hít sâu một hơi, ngữ khí của Tào Mạnh vô cùng âm trầm, gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trần, miệng gằn từng chữ:



- Tiểu tử, nghe kỹ. Tào Tấn là cháu ta, ngươi có giết huyết mạch Tào gia ta hay không, chỉ cần Tào mỗ thử một lần là biết. Ngươi đừng mơ chống chế được.



Giang Trần vỗ trán một cái:



- Nói như vậy ngươi là trưởng bối của Tào Tấn kia?



- Tiểu tử, giờ mới biết sao? Đừng có mong chối được.



Tào Mạnh hừ lạnh.