Độc Tôn Tam Giới
Chương 1243 : Phương pháp làm cho Vi Mặc xấu hổ 2
Ngày đăng: 07:12 19/04/20
Giang Trần cũng không phải là người xúc động, hắn có thể nhìn ra được tính tình của Phong lão này nóng nảy, tính cách bướng bỉnh, chỉ sợ chưa hẳn đã dễ thuyết phục như vậy.
Loại người này ngươi nói đạo lý với hắn ta chưa hẳn đã thoáng cái đã thông được, ngươi phải so ngưu bức với hắn, nói không chừng có thể thu được tác dụng nhanh chóng.
Lúc này Trác lão cũng đứng ra khuyên nhủ:
- Phong lão đệ, việc này quả thực vô cùng kỳ quặc. Vi gia ta gần đây thái bình, mấy tháng này người trẻ tuổi liên tục gặp chuyện không may. Ngươi không cảm thấy kỳ quái hay sao?
Phong lão thở phì phì nói:
- Trác ca, việc này quả thực kỳ quái, thế nhưng bọn họ nói đây là chuyện do Vi Thiên Thông làm, nhưng bọn họ cũng không có cách nào chứng minh được việc này là không phải do một tay bọn họ tạo ra.
Vi Kiệt nghe vậy mất hứng vô cùng, hắn đứng lên nói:
- Phong lão, Vi Kiệt kính ngài là trưởng bối, gần đây đều tôn trọng. Chỉ là bằng vào những lời này của người lại coi ý tốt của chúng ta trở thành lòng lang dạ thú. Việc này nếu như là do chúng ta bày ra, Vi Kiệt ta sẽ bị trời tru đất diệt.
Tuy rằng tính tình của Vi Kiệt không tệ, thế nhưng mà những lời này của PHong lão hiển nhiên đã đánh vào lòng tự trọng của hắn. Đúng là hắn muốn lôi kéo Phong lão.
Thế nhưng mà Phong lão không biết tốt xấu như vậy, không ngờ lại hoài nghi hai phụ tử hắn bày ra việc này, hành động điên đảo trắng đen này tự nhiên Vi Kiệt không nhịn được nữa.
Dường như Phong lão cũng biết mình đã quá lời, hắn hừ nhẹ một tiếng, không có nói thêm gì nữa.
Giang Trần lại cười ha hả nói:
- Phong lão, ngươi đã không sợ mà tin tưởng Vi Thiên Thông, không sợ trên lưng đeo danh bán đứng Vi gia, vì sao lại không dám đối mặt với sự thật này?
- Đối mặt với sự thật? Chẳng lẽ ngươi muốn lão phu ngồi xem nhìn ái đồ cua lão phu mất mạng?
Ngữ khí của Phong lão bi phẫn vô cùng.
- Ai nói lệnh đồ sẽ chết? Không có Trương đồ tể chẳng lẽ sẽ không ăn được con heo kia? Không có đan sư của Vi Thiên Thông, ai bảo khắp thiên hạ không có người giải được độc củ lệnh đồ?
- Ngươi... Ngươi có ý gì?
Bất kể là Cửu Tiếu KIm phật tán hay là độc trên người Mục Ca này, đối với Giang Trần mà nói, đều không phải là vấn đề quá lớn.
....
Trong nơi bí mật của phủ Phong lão, Vi Kiệt cùng Trác lão, Phong lão uống trà. Ánh mắt thi thoảng nhìn về phía mật thất.
Trong mật thất, Giang Trần đang giải độc cho ái đồ Mục Ca của Phong lão.
Mà bên người Trác lão còn có Vi Mặc đang đứng. Giang Trần đã cho hắn dùng hai viên thuốc, cũng cho hắn một bài thuốc, để cho hắn khi trở về cứ theo bài thuốc này mà dùng.
- Mặc nhi, Chân đan sư kia đưa cho con bài thuốc gì vậy?
Trác lão bỗng nhiên hiếu kỳ hỏi.
Vi Mặc nghe vậy sắc mặt thoáng cái trở nên hồng hào, ấp úng, lúng túng không biết nên nói thế nào. Đành phải đưa bài thuốc kia cho Trác lão xem xét.
Trác lão xem xong, khuôn mặt già nua như hóa đá, cũng có chút xấu hổ.
Canh này khiến cho Vi Kiệt và Phong lão đều nhìn nhau, nghĩ thầm chỉ là một bài thuốc mà thôi, cần gì mà tổ tôn hai người phải làm quá lên như vậy.
- Trác ca, có chuyện gì vậy?
Phong lão nhìn thấy vẻ mặt Trác lão quái dị như vậy cũng không nhịn được mà hỏi. Quan tâm quá sẽ loạn, sự hiếu kỳ của hắn đối với bài thuốc của Vi Mặc này kỳ thực cũng chỉ là lo lắng vạn nhất Chân đan sư kia không đáng tin cậy, làm cho bệnh tình của ái đồ Mục Ca của hắn xấu thêm.
Trác lão cười khổ, đem đan phương giao cho Phong lão. Phong lão xem qua, biểu lộ trên mặt trở nên vô cùng đặc sắc. Tay liên tục vỗ lên mặt bàn.
- Hồ đồ.
Tính cách của Phong lão thiên về cổ hủ, quật cường, nhìn thấy đan phương hoang đường như vậy, tự nhiên giận tím mặt, cơ hồ nhịn không được mà muốn xông vào trong mật thất, đem Mục ca đi ra. Trực tiếp kết thúc giải độc.
Kỳ thực Vi Kiệt cũng không biết đan phương là cái gì, hắn lấy tới xem xét, biểu lộ trên mặt lập tức trở nên kỳ quái vô cùng, cười khổ không thôi.