Độc Tôn Tam Giới
Chương 1248 : Tranh giành Đan Vương 2
Ngày đăng: 07:12 19/04/20
Vi Trí lạnh lùng ngắt lời:
- Ngươi còn chưa mờ mát, lão phu làm sao có thể mờ mắt được? Các ngươi tự cho mình quyền mời một đan sư, lại không cho phép chúng ta mời một Đan Vương hàng thật giá thật hay sao?
Vi Thiên Thông cười ha hả:
- Hàng thật giá thật? Phải chứng minh một chút a. Dư dan sư, người ta cảm thấy chúng ta là đồ giả, người ta mới là hàng thật giá thật a.
Dư đan sư không có chút biểu tình nào, lạnh nhạt nói:
- Ai mà không biết xấu hổ như vậy?
Hiển nhiên Giang Trần không muốn đấu mồm mép, hắn lười nhìn Dư đan sư gì đó mà cười nói với Vi Thiên Tiếu:
- Gia chủ đại nhân, nói vào đề chính đi.
Vi Thiên Tiếu mỉm cười, gật gật đầu nói:
- Được, ít tranh đấu miệng lưỡi đi, tất cả mọi người ngồi xuống.
Vi Thiên Thông thấy đối phương căn bản không thèm dể ý tới bọn họ, tuy rằng trong lòng tức giận, thế nhưng hắn cũng không vội. Sau khi ngồi xuống vị trí của mình, ánh mắt hữu ý vô tình quét qua người Trác lão và Phong lão.
Chỉ thấy nhị lão này không có ý tứ đáp lại, coi như không biết ánh mắt của hắn.
Vi Thiên Thông âm thầm cười lạnh, trong lòng thầm mắng:
- Hai lão gia hỏa các ngươi còn thanh cao cái gì? Đợi tới thời khắc mấu chốt, hai người các ngươi còn không phải vẫn ngoan ngoãn đứng về phía lão tử sao?
Kỳ thực Vi Thiên Thông rất chán ghét Trác lão và Phong lão, chỉ là hiện tại hai lão gia hỏa này còn hữu dụng, cho nên hắn mới có thể lá trái lá phải một chút.
Nếu như chờ tới khi hắn triệt để nắm giữ quyền hành gia tộc, hai lão bất tư này nhất định phải biến mất. Người không triệt để nghe lời, giữ lại thì có tác dụng gì?
Mọi người ngồi vào chỗ của mình, VI Thiên Tiếu nhẹ nhàng gõ vào cái bàn trên ghế tộc trưởng, cười nói:
Trước mặt một Đan Vương tứ cấp dám cao điệu như vậy?
Trong mắt Dư đan sư hiện lên quang mang giống như độc xà, hắn chợt cười lạnh một tiếng, nói:
- Trò nho nhỏ này mà đã muốn chọc giận Dư mỗ? Ngươi quá ngây thơ đó.
- Chọc giận ngươi
Giang Trần nhịn không được cười lớn lên, nói:
- Ngươi đã đánh giá quá cao mình rồi. Ngươi cũng xứng để cho ta chọc giận sao?
Sắc mặt Dư đan sư trầm xuống, có thể nhìn ra được hắn đã thực sự bị chọc giận.
Vi Tú quát:
- Tiểu tử, mặc kệ ngươi có phải là Đan VƯơng hay không, ngươi có hiểu quy củ hay không? Đan vương nhị cấp trước mặt Đan Vương tứ cấp chính là vãn bối, nào có ai nói chuyện trước mặt tiền bối như ngươi?
Giang Trần bật cười, ngay cả mắt cũng cười nhìn qua Vi Tú kia, hắn nói:
- Người không có tư cách tham dự hội nghị gia tộc, vậy mà lại không biết xấu hổ nói chuyện. Chuyện này cũng thực là kỳ lạ.
Vi Tú cứng họng, thiếu chút nữa ngã xuống đất.
Vi Thiên Thông hừ một tiếng:
- Tiểu tử, nhanh mồm nhanh miệng cũng vô dụng. Muốn dừng chân ở Vi gia chúng ta, xuất ra thực học của ngươi. Nếu không có bản lĩnh thực sự, ta khuyên ngươi nên sớm rời khỏi đây.
Giang Trần bước chân ra ngoài, sau đó tiến lên một bước, hai tay ôm trước ngực, ung dung nhìn qua Dư đan sư rồi nói:
- Chơi như thế nào? Ngươi quyết định đi.