Độc Tôn Tam Giới
Chương 1282 : Giang Trần nổi giận 2
Ngày đăng: 07:12 19/04/20
Rốt cuộc cũng là đệ tử đệ nhất đại phiệt, Cơ Tam công tử này vừa mới mở miệng đã chiếm khí thế. Trực tiếp chụp mũ bọn đạo chích này cho Vương Đằng.
Nếu nói so thủ đoạn quần là áo lượt, Cơ Tam công tử cũng là tồn tại nổi danh trong Lưu Ly vương thành.
Vương Đằng quả thực rất khó chiếm thế thượng phong trước mặt Cơ Tam công tử.
- Cơ lão tam, hôm nay là ngày Thái Uyên lâu khai trương. Vương mỗ khinh thường đấu mồm mép với ngươi.
Vương Đằng lạnh lùng cười.
Cơ Tam công tử cũng nghiêm túc cười nói:
- Thái Uyên lâu? Chưa từng nghe qua. Chỉ nghe qua Thái Uyên các khai trương, THái Uyên lâu là thứ đồ vật gì vậy? Vương Đằng, không phải tiểu tử ngươi đổi tính nết đó chứ? Không phải Vương gia các ngươi thích làm một ít trò mèo này à? Các ngươi không thể có tiền đồ một chút sao? Quang minh chính đại hơn một chút sao? Bằng vào loại đức hạnh này còn muốn thay thế Bàn Long đại phiệt ta trở thành đệ nhất phiệt trong Lưu Ly vương thành sao?
Cơ Tam công tử hiển nhiên vô cùng mạnh miệng.
Nói một phen khiến cho mỗi người có mặt ở nơi này chấn động trong lòng.
Vương Đình đại phiệt và Bàn Long đại phiệt tranh đấu gay gắt, tất cả mọi người chỉ làm chứ không nói. Có rất ít người nói toạc việc này ra.
Mà Cơ Tam công tử hôm nay lại có thái độ khác thường như vậy.
Vương Đằng cười lạnh nói:
- Cơ lão tam, ngươi dường như đã quan tâm quá nhiều a. Chuyện trong nhà còn chưa xử lý tốt, còn muốn quản chuyện Vương Đình đại phiệt ta? Nhanh về chuẩn bị một chút đi, nói không chừng ngày nào đó nội bộ sẽ mâu thuẫn.
Cơ Tam công tử cũng biết, nguyên nhân tạo thành tình cảnh xấu hổ của Vi gia hiện tại kỳ thực Bàn Long đại phiệt hắn cũng có phần không nhỏ.
Giang Trần liếc nhìn Vi Kiệt, Vi Kiệt lập tức hiểu ý, lớn tiếng nói:
- Các tân khách chỉ là người bị bịt mắt, Thái Uyên lâu các ngươi luôn miệng nói đan dược lợi hại, nói chúng ta là củi mục, thế nhưng rốt cuộc không biết được các ngươi có thể lấy ra được loại đan dược gì.
Cơ Tam công tử nhìn thấy Vi Kiệt lên tiếng, cũng nhìn chằm chằm vào Vương Đằng, nói:
- Đúng vậy, Vương Đằng, ngươi ba hoa lợi hại như vậy, làm sao ngươi có thể chứng minh được các ngươi không phải đang ba hoa, tự thổi phồng chính mình?
Vương Đằng nghe xong nở nụ cười lạnh lẽo, nói:
- Sao nào? Vi gia nho nhỏ qua thực lại muốn đấu đan dược với Đồng gia hay sao?
Giang Trần thản nhiên nói:
- Đừng có kéo Đồng gia gì đó vào. Quang minh lỗi lạc một chút, cứ việc nói thẳng ra là Vương Đình đại phiệt các ngươi. Người nào mà không biết việc này là do Vương Đình đại phiệt các ngươi một tay đạo diễn ra? Đồng gia? Đồng gia là thứ gì? Ngươi có dám chỉ tay lên trời thề, người đứng sau lưng không phải là Vương Đình đại phiệt các ngươi không?
Cơ Tam công tử cười lớn:
- Đúng vậy, thực sự là nói trúng tim đen a. Vương Đằng, Vương Đình đại phiệt các ngươi đều ưa thích giả vờ, giả thần giả quỷ, có thể nói là người qua đường cũng đều biết a.
Giang Trần liên tục hai lần vạch mặt sự dối trá của Vương Đằng, chuyện này khiến cho Vương Đằng giận tím mặt. Dù thế nào hắn cũng không thể nào tưởng tượng được chỉ là một tên đan sư của Vi gia cũng dám hai lần liên tục mạo phạm sự uy nghiêm của đại phiệt như hắn.