Độc Tôn Tam Giới
Chương 1306 : Phân thắng bại 1
Ngày đăng: 07:13 19/04/20
Mà gia hỏa luôn không sợ chuyện lớn như Đồng Công giờ phút này cũng không còn vẻ hung hăng càn quấy như ban đầu. Trên khuôn mặt tuấn tú, trắng nõn kia giờ phút này tràn ngập vẻ lo lắng.
Từ trước tới nay Vương Đằng chưa từng gặp qua loại cục diện bị động như vậy, trong lúc nhất thời tâm loạn như ma.
Hắn tuyệt đối không ngờ tới bố cục mà hắn tốn bao nhiêu công sức bố trí, trong lòng hắn tràn ngập khoái trá khi chèn ép Thái Uyên các. Chèn ép Vi gia, cuối cùng lại trở thành bẫy rập với bản thân hắn.
Không những không chèn ép được đối phương tới chết mà còn khiến cho hắn rơi xuống hố.
Thời gian còn lại chỉ là thời gian rác rưởi. Vốn hắn lo lắng tới kết quả ván bài này, thến hưng thoáng cái đã không còn bất kỳ ý nghĩa nào nữa.
Trên thực tế mọi người bên ngoài có thể nhìn thấy Vinh Đan Vương vẫn mặt mày hớn hở phân giải đan dược như trước. Biểu lộ này, khi thì mặt mày hớn hở, khi thì nghiến răng nghiến lợi, bộ dáng giống như nắm chắc đại cục trong tay.
Vinh Đan Vương càng như vậy, người bên ngoài càng cảm thấy buồn cười.
Mà trong mắt đám người Vương Đằng, càng cảm thấy vô cùng thê lương.
Vương Đằng rất muốn đem trách nhiệm đổ cho Vinh Đan Vương, thế nhưng mà bình tĩnh xem xét, Vinh Đan Vương có thể nói là cố hết sức, bảo hắn ta thi đấu dưới sức sao? Hiển nhiên là không thể nào.
Đổi lại cho dù là Đan Vương thấp cấp như Hàn Trúc Đan Vương đi lên, kết quả cũng chỉ như vậy mà thôi.
Thậm chí, cho dù đổi là một Đan Vương bát cấp đi lên, sợ rằng cũng khó tránh khỏi thất bại.
Trong lòng Vương Đằng tràn ngập đắng chát, nếu như là bình thường, ở nơi khác, hắn nhất định sẽ nổi bão. Thậm chí chết cũng không chấp nhận, trực tiếp trở mặt, dùng quyền thế trấn áp.
Thế nhưng mà hiện tại, hắn còn không có vốn liếng giương oai.
Đừng nói là Vi gia có Bàn Long đại phiệt là chỗ dựa, ngay cả chín trọng tài này có ai là dễ đối phó cơ chứ?
Nếu như hắn trở mặt không nhận, vậy thì chẳng khác nào là coi rẻ chín vị trọng tài. Như vậy là không để cho chín vị trọng tài mặt mũi. Tất sẽ trở thành đích ngắm cho chúng nhân chỉ trích.
Tuy rằng Vương Đằng bá đạo, thế nhưng hắn cũng biết lúc này việc quỵt nợ tuyệt đối không phải là hành động sáng suốt.
Lời này của hắn là nói cho chín trọng tài nghe, thế nhưng ai cũng biết là hắn nói cho Vương Đằng nghe.
Dục Đan Vương mỉm cười gật đầu, tiếp nhận quyển trục.
Mấy trọng tại tụ họp lại một chỗ, bắt đầu kiểm tra đám án trên quyển trục.
Cho dù mọi người đều cảm thấy không có gì lo lắng, thế nhưng kết quả cuối cùng vẫn chưa công bố. Mọi người vẫn muốn biết một chút, rốt cuộc tại sao vị Đan Vương của Vi gia kia lại nộp kết quả sớm như vậy.
Đáp án của hắn ta thực sự chính xác như vậy sao? Có tự tin như vậy sao?
Quy củ cũ, đám người Dục Đan Vương vẫn mở quyển trục của Giang Trần ra trước. Chín loại đan dược, cơ hồ tất cả phân tích, cơ hồ tất cả tài liệu cấu thành đều được ghi ra.
Đám người trọng tài quét mắt qua, ánh mắt âm thầm ngưng trọng.
Chỉ một lát sau, trên mặt Dục Đan Vương kia hiện lên vẻ thán phục:
- Thiên tài a, thiên tài. Không thể tưởng tượng được trong Lưu Ly vương thành chúng ta lại ẩn dấu một thiên tài như vậy.
Ngeh được Dục Đan Vương bỗng nhiên không kìm lòng mà tán thưởng như vậy, thân thể Vinh Đan Vương như rơi xuống hầm băng. Hắn tự nhiên biết rõ, đối tượng khích lệ tuyệt đối không phải là hắn.
Kết quả của hắn tuy rằng rất không tồi, thế nhưng tuyệt đối không thể nào được Dục Đan Vương khích lệ như vậy.
Có thể làm cho Dục Đan Vương khích lệ như vậy, tuyệt đối không phải là phát huy bình thường cho được.
Mấy vị trọng tài khác cũng nhao nhao tán thưởng.
- Quả thực là thiên tài, chín khỏa đan dược này, không ngờ lại được phân giải toàn bộ. Trong thời gian ngắn như vậy, coi như là những lão gia hỏa như chúng ta cũng chưa chắc hiểu rõ a.
Loại nhận định như vậy, kỳ thực bọn họ so với ai khác còn rõ ràng hơn. Đổi lại là bọn họ, căn bản cũng không làm được.