Độc Tôn Tam Giới

Chương 1308 : Thắng cuộc

Ngày đăng: 07:13 19/04/20


Hắn thực sự xem thường Vương Đằng, huống chi, Dục Đan Vương với Giang Trần vô cùng thưởng thức. Trên phương diện tình cảm, tự nhiên hắn sẽ nghiêng về phía Giang Trần.



- Đúng, nguyện đánh cược thì nguyện chịu thua. Cần gì phải nói lời vô nghĩa như vậy.



- Đừng có nói nhảm a. Thua không chấp nổi thì còn đánh cuộc cái rắm. Nếu như ta nhớ không nhầm, ngay từ đầu là Thái Uyên lâu đưa ra yêu cầu đánh cuộc a.



- Đúng là như thế, đường đường là thế lực đại phiệt. Thua là trở mặt, chuyện này cũng quá không có phong độ.



Người vây xem chung quanh có vài vạn, một khi trở mặt, khắp nơi đều tràn ngập tiếng khiển trách, căn bản không phân rõ là từ miệng người nào nói ra.



Mọi người xem náo nhiệt, đúng, thế nhưng đại đa số đều là võ giả trung lập. Trong lòng những người này thị phi, trắng đen rõ ràng. Vương Đình đại phiệt từ đầu tới cuối kiêu ngạo như vậy, ngay từ đầu kẻ gây nháo sự là bọn họ, khiêu khích cũng là bọn họ. Đưa ra đề nghị đánh cuộc cũng là bọn họ.



Rõ ràng muốn ức hiếp Thái Uyên các người ta, hiện tại bị Đan Vương của Vi gia cho ăn quả đắng, ăn trộm gà không được mà còn mất nắm gạo. Muốn trốn nợ sao? Muốn hủy bỏ kết quả sao?



Những người vây xem chung quanh này không có đồng ý dễ như vậy.



Ngươi có thể hung hăng càn quấy, ngươi có thể hoành hành bá đạo, nhưng ngươi không thể ngang nhiên chà đạp dân ý, không thể ngang nhiên vũ nhục quy tắc mà tất cả mọi người tán thành.



Nguyện đánh cuộc thì phải nguyện chịu thua, nếu như một chút quy tắc cơ bản này cũng không thể tuân thủ, cho dù là ai cũng không chấp nhận nổi.



Cũng không phải mọi người đồng tình với kẻ yếu, nếu như người thua là Thái Uyên các, bọn họ cũng cho là nên đánh cược thì nên biết chịu thua.



Quần chúng xúc động, công khai lên án không ngừng.



Trong lúc nhất thời, cho dù Vương Đằng có lửa giận đầy bụng cũng không có chỗ phát tiết.



Mặt đen lên, quay sang phân phó người sau lưng:



- Sửa sang lại một chút, mang người chúng ta đi, giao cửa hàng cho bọn chúng.



Chủ nhân cửa hàng Thái Uyên lâu này cũng chính là gia chủ Đằng gia, người này thoáng cái sợ hãi, nói:



- Vương thiếu phiệt chủ, giao cửa hàng mặt tiền này cho bọn họ, Đằng gia ta...



Vương Đằng mặt đen lên, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào gia chủ Đằng gia.
- Còn ngại mất mặt chưa đủ sao?



Cơ Tam công tử cười lạnh nói.



Trước mặt Cơ Tam công tử Đồng Tiên Uy cũng không dám giương oai, mặt đen lên, đi theo sau Vương Đằng, xám xịt rời đi.



Đợi sau khi đám người Vương Đằng triệt để biến mất, Dục Đan Vương lúc này mới đi tới, nói với Giang Trần:



- Chân Đan Vương, hôm nay lão phu thực sự đã mở rộng tầm mắt, có thời gian tới chỗ ta ngồi một chút.



- Chân đ v, nhất chiến thành danh a. Không thể tưởng tượng được quỷ đan lưu nhất mạch rốt cuộc cũng xuất hiện thiên tài. Hiện tại còn ai dám nói Quỷ đan lưu là bàng môn tà đạo?



Vị Đan Vương này là người cuồng nhiệt với Quỷ đan lưu.



Mấy Đan Vương còn lại cũng nhao nhao tiến lên phía trước chúc mừng.



Cơ Tam công tử cũng cười nói:



- Chư vị, hôm nay Chân Đan Vương nhất chiến thành danh, Thái Uyên các cũng mượn cơ hội này chính thức khai trương. Mọi người ở chỗ này lâu như vậy, sao không đi vào cùng uống một chén. Mọi người tâm tình chuyện đan đạo. Như vậy không phải vui hơn sao?



Cơ Tam công tử rất biết điều tiết bầu không khí, lập tức mời đám người này vào.



Hắn là bề trên Vi gia, mở miệng như vậy cũng không quá đột ngột.



Phụ tử Vi gia cũng lên tiếng, ôm quyền nói với đám người bốn phía:



- Chư vị, Thái Uyên các khai trương. Về sau còn cần chư vị chiếu cố nhiều hơn.



- Vi gia chủ, để cho Chân Đan Vương nói với chúng ta một hai câu a.



- Đúng vậy, Vi gia chủ. Chúng ta đều là tín đồ trung thành với Quỷ đan lưu. Có thể để cho Chân Đan Vương nói một ít tâm đắc Quỷ đan lưu cho chúng ta được không?



- Vi gia chủ..