Độc Tôn Tam Giới
Chương 1312 : Ta muốn bái ngươi làm sư phụ 2
Ngày đăng: 07:13 19/04/20
- Chân Đan Vương, có thể dừng bước nói chuyện được không?
Giang Trần nhìn thấy ánh mắt ngập ngừng của hắn, lại có bộ dáng lén la lén lút. Chỉ là nhìn thế nào cũng không nhìn thấy ác ý.
Nhất thời Giang Trần không suy đoán ra được dụng ý của đối phương. Hắn cũng không tiện đắc tội với một Đan Vương bát cấp như vậy. Hắn chỉ có thể đi theo đối phương, đi tới một nơi ít người.
Lữ Phong Đan Vương vò đầu bứt tai, bờ môi giật giật, giống như không biết nên nói gì.
- Lữ Phong Đan Vương, có chuyện gì ngươi cứ nói thẳng ra đi.
Giang Trần cười nói:
- Nếu như là chuyện đan dược, ngươi vừa ý đan dược gì, ta sẽ đưa cho ngươi mấy khỏa cũng không sao.
Lữ Phong Đan Vương nhanh chóng lắc đầu nói:
- Ta không muốn đan dược.
- Vậy thì là gì?
Giang Trần có chút hồ nghi hỏi.
Lữ Phong Đan Vương vỗ mạnh đầu một cái, trong mắt tràn ngập quyết tâm, nói ra một câu kinh người:
- Chân Đan Vương, ta muốn bái ngươi làm sư phụ.
Lời này vừa nói ra, Giang Trần cảm thấy trong đầu như đầy sao, cơ hồ hắn cho rằng tai mình đã nghe nhầm. Bái sư sao?
Một lão đầu sống gần ngàn năm, râu tóc bạc trắng lại muốn bái hắn làm sư phụ?
Lữ Phong Đan Vương này tuy rằng không có già bằng Dục Đan Vương, nhưng tuyệt đối cũng là một Đan Vương có uy tín, sống không kém một ngàn năm.
Thu một đồ đệ râu tóc bạc trắng, việc này nghĩ thế nào Giang Trần cũng cảm thấy vô cùng khôi hài.
Lữ Phong Đan Vương cười nói:
- Cơ Tam công tử, ngươi tới vừa lúc. Lão Lữ ta muốn bái Chân Đan Vương làm sư phụ, hắn chết cũng không chịu đáp ứng. Ngươi giúp ta khuyên giải hắn một câu được không? Chỉ cần khiến hắn gật đầu, lão Lữ ta thiếu ngươi một nhân tình lớn.
Lữ Phong Đan Vương đột nhiên nói vậy khiến cho Cơ Tam công tử thoáng cái sửng sốt.
- Bái sư?
Vẻ mặt Cơ Tam công tử tràn ngập hồ nghi.
- Đúng vậy. Nhìn biểu lộ của ngươi xem, có ý gì vậy? Chẳng lẽ lão Lữ ta không thể bái sư?
Lữ Phong Đan Vương có chút mất hứng.
Cơ Tam công tử cười khổ nói:
- Không phải không thể bái sư, mà là..
Lời nói đằng sau Cơ Tam công tử không nói tiếp mà quay về phía Giang Trần nói:
- Chân Đan Vương, Lữ Đan Vương này vẫn tương đối đơn thuần. Hắn chính là người độc lai độc vãng trong Lưu Ly vương thành, chỉ làm sinh ý của mình, không phụ thuộc vào thế lực khác.
Cơ Tam công tử mặc dù không có mở miệng cầu tình rõ ràng như vậy, thế nhưng cũng coi như là nói đỡ cho Lữ Phong Đan Vương.
Lữ Phong Đan Vương nghe vậy hai mắt sáng ngời, dùng ánh mắt khen ngợi nhìn Cơ Tam công tử, cũng nói tiếp:
- Cơ Tam công tử có thể làm chứng cho ta. Lão Lữ ta tuyệt đối không có ác ý gì. Lại nói, Thái Uyên các các ngươi sau khi thành lập cũng cần nhân thủ a. Lão Lữ ta là người cuồng luyện đan. Tôn ngươi làm sư phụ, đương nhiên là công cụ luyện đan, làm trợ thủ, cũng tốt mà. Nếu như ngươi lo lắng, trước tiên cứ sai bảo miễn phí lão Lữ ta mười năm, tám năm. Đợi sau khi sư tôn ngài khảo sát hoàn tất, khi đó lão Lữ ta bái sư cũng được.
Vì bái sư, lão nhân này cũng từ bất kỳ giá nào.
Lời này nếu như truyền đi, chỉ sợ có hơn nửa người trong Lưu Ly vương thành ngạc nhiên tới rớt cằm.