Độc Tôn Tam Giới

Chương 1332 : Chuẩn bị cho Long Tiểu Huyền đột phá 1

Ngày đăng: 07:13 19/04/20


Sau khi ngồi xuống, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt nói:



- Lão tam, Giang Trần tiểu hữu là khách quý của Bàn Long đại phiệt ta. từ hôm nay trở đi nhiệm vụ thứ nhất của ngươi là cam đoan sự an toàn của Giang Trần tiểu hữu. Chống đỡ sự phát triển của Thái Uyên các. Mặc kệ xảy ra chuyện gì. Ngươi phải nhớ kỹ, nhất định phải cam đoan sự an toàn của tiểu hữu. Lúc quan trọng, có thể trực tiếp điều động Bàn Long thân vệ của ta.



- Vâng.



Nghe nói có thể trực tiếp điều động Bàn Long thân vệ, Cơ Tam công tử cũng cao hứng bừng bừng.



Đây chính là đãi ngộ cực cao a, chỉ có người được chỉ định là thiếu phiệt chủ mới có tư cách trực tiếp điều động Bàn Long thân vệ, nhưng phải được phiệt chủ Bàn Long đại phiệt đồng ý.



- Cố gắng cho tốt, chỉ cần trong Lưu Ly vương tháp ngươi có biểu hiện ưu việt, ngôi vị thiếu phiệt chủ ngươi có hy vọng rất lớn.



Hiếm khi Bàn Long đại phiệt cho Cơ Tam công tử ám chỉ rõ ràng như vậy.



Như vậy khiến cho tâm tình của Cơ Tam công tử vô cùng tốt, cười hắc hắc nói:



- Nhất định ta sẽ toàn lực ứng phó.



Rời khỏi nơi ở của phiệt chủ Bàn Long đại phiệt, trên đường đi Cơ Tam công tử biểu đạt lòng biết ơn với Giang Trần. Giang Trần chỉ cười nhạt nói:



- Ta và ngươi đã là huynh đệ, cần gì phải nói tới những thứ này.



- Đúng đúng, huynh đệ tốt, có nạn cùng chịu, có phúc cùng hưởng. Đúng rồi, huynh đệ, chuyện ở Lưu Ly vương tháp ngươi nên trở về suy nghĩ một chút. Sau khi trở về ta sẽ chỉnh đốn ra một phần tư liệu kỹ càng cho ngươi. Trong đó có rất nhiều điển cố về Lưu Ly vương tháp trước kia. Khi đó trong lòng ngươi cũng dễ quyết định hơn.



Giang Trần gật gật đầu, lại nói:



- Cơ huynh, ta cần một địa phương yên tĩnh, rộng rãi. Không biết có thể sắp xếp hay không?



- Muốn địa phương như thế nào?



- Càng rộng càng tốt. Càng thưa người càng tốt. Tốt nhất là không có bóng người, hoang vắng một chút.



Giang Trần nói.



Cơ Tam công tử nghĩ một lát rồi nói:




- Điểm này ngươi yên tâm, người muốn truy tung theo chúng ta ở Lưu Ly vương thành quả thực còn chưa có ai.



Cơ Tam công tử bố trí một ít, rất nhanh bố trí ra một ít thủ thuật che mắt trong Lưu Ly vương thành, nhanh chóng để cho Hoàng Nhi và Giang Trần thành công rời khỏi Lưu Ly vương thành.



- Huynh đệ, ta đảm bảo không có người nào theo dõi ngươi. Nhưng mà ở ngoài thành trị an còn xa không bằng trong thành. Mạo hiểm gia bên ngoài thành có rất nhiều, tất cả đều là dân liều mạng. Ngươi phải để ý một chút. Nếu như có chuyện gì không thể làm được thì nhớ kỹ trên người ngươi còn có Ngân Long lệnh.



Có Ngân Long lệnh, tán tu bình thường quả thực không dám làm xằng bậy.



Giang Trần cười cười:



- Thiên quân vạn mã ta cũng vượt qua, hiện tại bất quá chỉ là ra khỏi thành. Cơ huynh không cần quá lo lắng như vậy.



Luận thủ đoạn tự bảo vệ mình, át chủ bài bảo vệ bản thân trên người Giang Trần chỉ sợ so với Cơ Tam công tử còn hùng hậu hơn rất nhiều.



- Được, đây là thủ dụ. Cầm thủ dụ này, ngươi tới nơi đó, nói cho người chưởng quản nơi đó, nói là nơi này tạm thời do ngươi tiếp quản. Bọn họ nhìn thấy thủ dụ, tự nhiên sẽ tạm thời giao cho đó cho ngươi. Ngươi muốn dùng bao lâu thì dùng bấy lâu, không cần lo lắng. Đều là địa bàn của Bàn Long đại phiệt ta.



Giang Trần tiếp nhận thủ dụ, chắp tay nói với Cơ Tam công tử:



- Cơ huynh, gặp lại sau.



Cơ Tam công tử phất phất tay, mắt nhìn Hoàng Nhi và Giang Trần đi xa, lúc này mới chậm rãi thu hồi ánh mắt rồi tự nhủ:



- Thật vất vả mới có được một huynh đệ kết bái, chưa được bao lâu đã phải chia xa, quả thực khó mà buông xuống được a.



Nói xong, hắn cười cười nói với Mạc thống lĩnh bên cạnh:



- Lão Mạc, chúng ta chú ý ở đây một chút, đợi sau khi bảo đảm không có ai theo dõi bọn họ thì mới trở về thành.



Mạc thống lĩnh gật gật đầu nói:



- Nên như thế.



Giang Trần và Hoàng Nhi chiếu theo địa đồ, sau nửa ngày mới đi vào địa điểm kia.