Độc Tôn Tam Giới
Chương 135 : Việc lạ liên tục
Ngày đăng: 06:53 19/04/20
Đê Phẩm chư hầu truyền nhân, thực lực bọn hắn bình thường, không có đủ thực lực lưu lạc đến tầng thứ ba. Chỉ có thể ở tầng thứ nhất và tầng thứ hai đánh du kích.
Nếu như Thanh Dực Kiếm Điểu ở tầng thứ nhất và tầng thứ hai đều bị đuổi đi, cái kia đối với những người này mà nói, là tai hoạ ngập đầu!
- Thế nhưng mà, bọn hắn làm như vậy có chỗ tốt gì?
Giang Trần tinh tế tự hỏi.
Để bọn hắn thuận tiện săn giết? Lý do này mặc dù có khả năng, nhưng lại không phải chính yếu nhất. Dùng thực lực của Long gia huynh muội, muốn săn giết Thanh Dực Kiếm Điểu, tuyệt đối không cần cố sức như vậy.
Là vì chèn ép chư hầu khác? Khả năng này, cũng có. Dù sao, Long Đằng Hầu dã tâm bừng bừng, đả kích chư hầu không theo hắn, thành toàn những chư hầu đầu nhập vào hắn kia, dùng cái này đạt tới mục đích khống chế Chư Hầu Lệnh, đây cũng là có khả năng!
- Ân! Nếu như Long gia huynh muội giết Thanh Dực Kiếm Điểu đủ nhiều, chư hầu truyền nhân đầu nhập vào bọn hắn, có thể từ trong tay bọn họ đạt được Thanh Linh Châu; chư hầu truyền nhân bị Long gia xem không vừa mắt, thì đầy bụi đất, không thu hoạch được gì, mất đi Chư Hầu Lệnh!
Ác độc, quả nhiên là tuyệt hậu kế ác độc!
- Long gia, quả nhiên là không nắm chắc sẽ không làm a. Bất quá, Giang Trần ta há có thể cho các ngươi nắm mũi dẫn đi?
Giang Trần cũng bị thủ đoạn của Long gia chọc giận.
Giang Trần dứt khoát không hề tiến lên, săn giết bốn năm ngày, làm cho Giang Trần nhận được rèn luyện thật lớn, giới hạn tám mạch chân khí, cũng nhiều lần xuất hiện dấu hiệu đột phá.
Giang Trần tìm một góc vắng vẻ, dứt khoát tu luyện.
Nếu Giang Trần cố tình che dấu, ở trong vô tận địa quật, ngược lại là không lo có người tới quấy rầy. Bất quá không ai tìm được hắn, không có nghĩa là tuyệt đối an toàn.
Ở trong địa quật này, đáng sợ nhất, là sinh vật dưới mặt đất.
Giang Trần ở bốn phía bày vài đạo bố trí đơn giản, các loại độc vật, xảo diệu an bài, tạo thành một bẫy rập tự bảo vệ mình.
Bất kể là người, hay là sinh vật dưới mặt đất, chỉ cần xâm nhập trong này, liền sẽ trúng độc.
Ba ngày đi qua, Giang Trần lại chém giết 23 đầu Thanh Dực Kiếm Điểu.
Bởi như vậy, hắn lấy được Thanh Linh Châu, liền có năm mươi bảy khỏa.
Mà thời gian, cũng đi qua mười ngày.
- Mười ngày, gặt hái được năm mươi bảy khỏa, so với trong tưởng tượng của ta muốn chậm một chút. Chỉ là kỳ quái, đoạn đường này tại sao không có một con Ngân Dực kiếm điểu?
Giang Trần đối với săn giết Thanh Dực Kiếm Điểu đã có chút chán ghét. Phải biết rằng, một đầu Ngân Dực kiếm điểu, liền có một khỏa Ngân Linh Châu.
Đạt được một khỏa Ngân Linh Châu, tương đương với mười khỏa Thanh Linh Châu.
Hiện tại Giang Trần còn thiếu bốn mươi ba khỏa Thanh Linh Châu phải thu thập, nhưng nếu như đổi thành Ngân Linh Châu, thì chỉ là năm khỏa.
- Xem, đó là Giang Trần!
- Đúng vậy, Giang Trần này rốt cục hiện thân. Sao hắn vẫn còn thu thập Thanh Dực Kiếm Điểu?
- Nói như vậy, người quấy rối hẳn không phải là hắn. Nếu như là hắn mà nói, có lẽ đã sớm thu thập đầy đủ!
Giang Trần cố ý hiện thân, là hướng ngoại giới chứng minh điểm này, từ đó đem Long gia huynh muội từ trong góc bức ra.
- Giang Trần huynh.
Bạch Chiến Vân từ trong góc tối đi ra.
- Bạch huynh.
Hai người bọn họ cũng coi như không đánh nhau thì không quen biết. Giang Trần đối với Bạch Chiến Vân ngược lại không có ác cảm gì, ít nhất Bạch Chiến Vân này biết sai có thể thay đổi.