Độc Tôn Tam Giới
Chương 1381 : Ngũ Sắc Thần Quang kiếm 2
Ngày đăng: 07:14 19/04/20
- Bệ hạ, không biết Chân Đan Vương này, đến cùng lai lịch thế nào?
Tất cả phiệt chủ, mặc dù không có nói rõ, nhưng đối với Giang Trần hiển nhiên là mang theo vài phần địch ý.
Một người không hiểu thấu xuất hiện, trước đây không có căn cơ, tự nhiên rất khó thoáng cái được mọi người tán thành.
Nhưng Khổng Tước Đại Đế lại cười nhạt một tiếng:
- Anh hùng không hỏi xuất thân. Bất quá mọi người đã hiếu kỳ hắn là như thế nào làm được, cái này lại đơn giản.
Nói xong, Khổng Tước Đại Đế hướng Vân Trung Minh Hoàng nhẹ gật đầu.
Lòng bàn tay Vân Trung Minh Hoàng quán một cái, trong tay lại nhiều hơn một miếng Lưu Ảnh Tinh Thạch.
Tinh Thạch này, là loại Linh Thạch có thể ghi chép hình ảnh. Tuy bên trong trận pháp, không cách nào ghi chép lại tất cả hình ảnh, nhưng một ít khu vực mấu chốt, vẫn còn có chút ghi chép.
Ít nhất, thời khắc mấu chốt Giang Trần lướt qua mỗi cửa, trên Lưu Ảnh Tinh Thạch này đều có không ít ghi chép. Chỉ là, Lưu Ảnh Tinh Thạch dù sao cũng không phải vạn năng, nhìn về phía trên cũng mơ hồ không rõ.
Nhưng mà, ai nấy đều thấy được, người ta đồng dạng đã qua ba cửa. Chỉ có điều, người ta qua ba cửa phi thường nhẹ nhõm.
So sánh xuống dưới, đệ tử đại phiệt khác, tuy cả đám đều coi như thuận lợi, nhưng trong quá trình vượt qua kiểm tra, đều rất cố hết sức, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút chật vật.
Cơ hồ không ai, có thể như Chân Đan Vương này, qua nhẹ nhàng thoải mái như thế.
Về phần quan tưởng Khổng Tước đồ kia, Giang Trần trước trước sau sau chỉ dùng một phút đồng hồ. Phải biết rằng, kiếp trước kiếp nầy Giang Trần không kém nhất, là nhãn lực.
Nhãn lực của hắn, dù là kiếp nầy không có tu luyện Thiên Mục Thần Đồng, không có tu luyện Tà Ác Kim Nhãn, không có tu luyện Bàn Thạch Chi Tâm cùng Thất Khiếu Thông Linh.
Chân Đan Vương này, từ khi tiến vào Lưu Ly Vương Thành, lai lịch của hắn, một mực là một câu đố.
Đây cũng là địa phương duy nhất mà những phiệt chủ này có thể tìm được lí do thoái thác.
Ngữ khí của Khổng Tước Đại Đế lạnh nhạt như trước:
- Thân phận lai lịch, Bổn đế sẽ suy tính.
Bàn Long phiệt chủ cười nói:
- Thiên tài như Chân Đan Vương, thiên phú đan đạo mọi người đã biết rõ, lại không nghĩ rằng, thiên phú võ đạo của hắn, cũng có tiềm lực như vậy. Loại thiên tài trong thiên tài này, thật sự là Khổng Tước Thánh Sơn cần có nhất. Bệ hạ có thể tuệ nhãn thức châu, thật là Khổng Tước Thánh Sơn chi hạnh. Đệ tử Bàn Long phiệt ta, thua tâm phục khẩu phục.
- Đúng, Cơ lão tam ta tâm phục khẩu phục, hắc hắc.
Cơ tam công tử đi theo cười nói.
Cơ Trung Đường kia nhìn Giang Trần vài lần, như có điều suy nghĩ gật đầu, hiển nhiên, bại bởi đối thủ như vậy, Cơ Trung Đường cũng không thể nói gì hơn.
Khổng Tước Đại Đế định ra nhạc dạo, Bàn Long phiệt chủ với tư cách đệ nhất phiệt cũng tỏ vẻ ủng hộ. Phiệt chủ khác, tự nhiên không thể dong dài cái gì.
Lại dong dài, cái kia chính là không cảm thấy được.
Khổng Tước Đại Đế thấy Bàn Long phiệt chủ tỏ thái độ như vậy, trong lòng cũng âm thầm tán thưởng, Bàn Long phiệt chủ rốt cuộc là đệ nhất phiệt phiệt chủ, tầm mắt lòng dạ, so với phiệt chủ khác mạnh hơn không ít.
Đang muốn mở miệng, đột nhiên, một đạo quang mang từ hư không bắn vào, một đạo thần phù rơi xuống trong tay Khổng Tước Đại Đế, là một đạo thần phù truyền thức viễn trình, vượt xa Truyền Âm Phù bình thường.