Độc Tôn Tam Giới

Chương 144 : Nhập cấm địa 2

Ngày đăng: 06:53 19/04/20


- Được rồi, cho hắn liền cho hắn. Ngày khác ta tiến vào tông môn, chỉ là một kiện Linh khí, không đáng giá nhắc tới.



Long Cư Tuyết càng hiểu xem xét thời thế.



- Ha ha, vẫn là Long tiểu thư có tri thức hiểu lễ nghĩa. Cái kia cứ như vậy định rồi. Giang Trần hắn bây giờ là con chuột trong lồng, đi không được.



Giang Trần mặt không biểu tình, ánh mắt đảo qua ba người này:



- Ta nhớ kỹ các ngươi, muốn giết ta, cùng một chỗ vào đi! Các ngươi cũng đừng quên, ngày Giang Trần ta tái xuất hiện, chính là thời điểm các ngươi hoàn lại gấp mười gấp trăm lần!



Vừa mới nói xong, hai chân Giang Trần đạp mạnh, trực tiếp nhảy vào trong bóng tối, vậy mà không quay đầu, ngược lại hướng cấm địa tầng thứ tư vọt lên!



- Cái này... Giang Trần, ngươi đi vào, đó là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!



Long Ngâm Dã hô to.



- Giang Trần, nếu như ngươi đi ra, chúng ta cam đoan không liên quan đến gia tộc của ngươi; nếu như ngươi cố ý đi vào, cũng chỉ còn đường chết, sau đó, chúng ta chắc chắn huyết tẩy Giang Hãn Hầu phủ!



Long Cư Tuyết càng hiểu được kế công tâm!



Huyết tẩy Giang Hãn Hầu phủ?



Trong nội tâm Giang Trần có chút co lại, nhưng lại cứng như bàn thạch, hướng cấm địa phóng đi.



Mặc dù đầu hàng, bọn hắn sẽ bỏ qua Giang Hãn Hầu phủ sao?



Tựa như lão hổ hứa hẹn với dê, căn bản không có bất luận độ tin cậy gì.



- Phụ thân, xin lỗi rồi. Không nghĩ tới sau khi ta chuyển sinh, vẫn không thể trợ giúp Giang Hãn Hầu phủ đi ra khốn cảnh?



Dáng tươi cười của Giang Trần, mang theo vài phần đắng chát.



- Ai, tiểu tử này, vậy mà bướng bỉnh như vậy!



Sát thủ lão Đại kia cũng thở dài.



Long Ngâm Dã cả giận nói:



- Còn không phải ngươi? Nếu như ngươi không đề cập tới sát nhân đoạt đao, có lẽ còn chưa đủ để kích thích hắn đi đến một bước này.
Sau đó một đao phủ giơ Quỷ Đầu Đao lên cao cao, chém về phía thủ cấp của phụ thân Giang Phong.



- Không!



Giang Trần chỉ cảm thấy ngực đau xót, rồi đột nhiên mở mắt ra.



Hừm!



Một con Kim Dực Kiếm Điểu toàn thân kim quang, phảng phất như bị kinh hãi, nó vỗ cánh, từ bên cạnh hắn bay ra.



Mà Giang Trần cúi đầu xem xét, phát hiện y phục của mình đã bị Kim Dực Kiếm Điểu cắt, cũng may có một tầng Thiên Tằm cự kình giáp ở trên thân, nếu không, vừa rồi một kích kia, chỉ sợ đã khiến Giang Trần bể bụng rồi.



- Kim Dực Kiếm Điểu?



Giang Trần vô cùng suy yếu, vừa vận chuyển kinh mạch, liền cảm thấy toàn thân muốn tan rã, kinh mạch như muốn đứt gãy.



Giang Trần nhẹ ho vài cái, đem một tia tàn dịch trong lồng ngực phun ra, cảm thấy hô hấp có chút thông thuận.



Thò tay móc ra một viên Thần Tú Tạo Hóa Đan, đang muốn để vào trong miệng, bỗng nhiên tay của Giang Trần dừng lại.



Ánh mắt của hắn, cơ hồ trừng ra.



Tả hữu xem xét, lỗ chân lông cả người kìm lòng không được dựng lên.



Bốn phương tám hướng một mảnh đông nghịt, vậy mà đứng đầy Kiếm Điểu!



Trên nham bích, trên quái thạch, trên đầm lầy, trên rừng cây, trên vũng bùn...



Chỉ cần nơi có thể đặt chân, cơ hồ đều chật ních Kiếm Điểu!



Đều nói ngàn vạn, thế nhưng mà Kiếm Điểu trước mắt, đâu chỉ ngàn vạn?



Giang Trần liếc nhìn lại, quả thực nhìn không tới cuối, chỉ thấy một mảnh Kiếm Điểu, cánh chim sắc bén chỉnh tề, linh châu trên đỉnh đầu phát ra hào quang, còn có mỏ chim còn nhọn hơn đao kiếm.



- Ta... Ta đây là tiến vào đại bản doanh của Kiếm Điểu sao?



Tuy một hai con Kiếm Điểu, một chút lực uy hiếp cũng không có, thế nhưng mà tràng diện trước mắt này, quả thực là Kiếm Điểu hải dương!