Độc Tôn Tam Giới

Chương 1466 : Cái gọi là liên minh ? 2

Ngày đăng: 07:15 19/04/20


Nhưng Thương Bình Vương lại cười nói:



- Nếu như Đạo hữu biết rõ dụng ý của bổn vương, nhất định sẽ không trách tội bổn vương, trái lại, còn phải cảm tạ bổn vương.



Giang Trần cười lạnh nói:



- Cảm tạ ngươi đánh lén ta?



- Đạo hữu, đánh lén ngươi, đổi một cái góc độ mà nói, là thăm dò tư cách của ngươi. Ngươi thông qua được chúng ta thăm dò, mới có tư cách đi vào đây.



Ngữ khí của Thương Bình Vương bằng phẳng, không nhanh không chậm, cho người một loại cảm giác thong dong.



- Đi vào đây?



Giang Trần cười nhạt một tiếng.



- Một cái trận pháp mê hoặc tai mắt người mà thôi, có cái gì đặc thù sao?



Mình đã cho mọi người cảm giác là cuồng nhân, vậy thì cuồng một chút a.



Thương Bình Vương cười nói:



- Đạo hữu, người ở phía ngoài có bao nhiêu, tin tưởng ngươi cũng thấy. Hoang Man Chi Địa, vài vạn năm chưa bao giờ mở ra. Bên trong đến cùng có cái gì, ai cũng không biết. Thế nhưng mà, nếu như thoáng cái tràn vào nhiều người như vậy, thế tất sẽ đại loạn. Vạn nhất đụng phải sinh linh cường đại bên trong, sẽ có khả năng liên lụy những cường giả chân chính chúng ta.



Cường giả chân chính.



Giang Trần cười cười, đã minh bạch ý tứ của đối phương. Nguyên lai gây nên thăm dò, là xác định "cường giả chân chính".



Lúc này, xa xa có một đàn ông trung niên, lại có chút không kiên nhẫn:



- Thương Bình Vương, chỉ là một tên tiểu tử, thực lực bất quá là Thánh cảnh, không cần khách khí với hắn như vậy a? Để cho hắn đến, là nhìn trúng hắn. Làm gì nuông chiều hắn như vậy?



- Đúng vậy, chúng ta ở đây, người nào không là Hoàng cảnh? Lại để cho một tiểu tử Thánh cảnh trộn lẫn tiến vào, bản thân có điểm không ổn a.




Nhưng khi nhìn khí độ của người ta, lại không giống như giả vờ.



Trong lòng Thương Bình Vương cũng ngầm cười khổ, liếc ra ý những người khác, nói ra:



- Chư vị, các ngươi đã tin bổn vương, để cho bổn vương tổ chức mưu đồ chuyện này, như vậy bổn vương quyết định, chư vị cũng không cần một mực giội nước lã làm trái lại a?



Những người khác không nói một lời, nhìn qua Thương Bình Vương.



- Được rồi, ta cho Thương Bình Vương mặt mũi.



- Đúng, cho ngươi một cái mặt mũi. Bất quá, nếu như tiểu tử này không có thực học, chúng ta tuyệt đối không dung người thật giả lẫn lộn.



Ánh mắt của Thương Bình Vương sáng quắc nhìn Giang Trần:



- Hoàng đạo hữu, bổn vương có một đề nghị, ngươi có bằng lòng nghe một chút hay không.



- Nói.



Giang Trần mặt không biểu tình.



- Bằng hữu ở đây, đều là đại nhân vật thành danh của Nhân loại cương vực, cả đám lòng dạ có chút cao, là chuyện đương nhiên. Hi vọng đạo hữu có thể lý giải.



Giang Trần chỉ cười lạnh, lại không tiếp lời.



Lý giải? Ta dựa vào cái gì phải lý giải các ngươi?



- Mọi người chúng ta tụ cùng một chỗ, thật ra là muốn khống chế thế cục thoáng một phát, vì tiến vào hoang man lần này chế định một qui tắc.



Thanh âm của Thương Bình Vương, tựa hồ mang theo tính kích động, để cho người nhịn không được muốn nghe tiếp.



- Các hạ cũng nhìn thấy. Hai ngày này, người càng ngày càng nhiều, bổn vương đoán chừng, dọc đường tối thiểu còn có mấy vạn tu sĩ không ngừng chạy đến. Nếu như là cường giả, đây cũng thôi. Có chút Nguyên cảnh, thậm chí là Tiên cảnh a miêu a cẩu, cũng chạy tới tham gia náo nhiệt, thật là làm cho người không biết nên khóc hay cười. Nếu như không khống chế, một sóng lớn người tràn vào như vậy, ai biết sẽ chọc ra nhiễu loạn gì?