Độc Tôn Tam Giới

Chương 1484 : Cấu kết với nhau làm việc xấu (2)

Ngày đăng: 07:16 19/04/20


Lữ Sư Nam cười khổ:



- Lữ mỗ cũng dùng Thiên Địa danh nghĩa thề, nếu như ta cùng hắn hợp tác, để cho ta bị Ngũ Lôi Oanh Đỉnh mà chết.



Thiên địa thệ ước có sức thuyết phục nhất, sau khi Thương Bình Vương nghe xong, sắc mặt cũng dừng một chút:



- Lữ đạo hữu chớ trách, nhân tâm khó dò, bổn vương không thể không đề phòng.



Lữ Sư Nam cười cười:



- Lữ mỗ có thể lý giải.



Hai người đều là lão hồ ly, bình thường đều là nhân vật không chịu thua thiệt, nhưng giờ phút này lẫn nhau hợp tác, ngược lại đều làm ra một bộ khoan hồng độ lượng.



- Lữ đạo hữu, địa phương ngươi nói kia ở đâu? Mang bổn vương đi xem. Nếu như địa hình phù hợp, ngay chỗ đó bố trận.



Thương Bình Vương hiển nhiên là không muốn lãng phí thời gian.



Lữ Sư Nam gật đầu, bất quá biểu lộ vẫn còn có chút do dự:



- Chỗ kia có chút nguy hiểm, Lữ mỗ hơi lo lắng.



Thương Bình Vương nhíu mày:



- Ta và ngươi hợp lực, có cái gì phải lo lắng hay sao? Vạn nhất có tình huống, ta và ngươi liên thủ, cũng có thể ứng phó qua được.



Lữ Sư Nam nghĩ nghĩ, mới gật đầu:



- Tốt, nếu có tình huống, Vương gia không thể vứt bỏ Lữ mỗ một người không để ý a.



Thương Bình Vương cười khổ:



- Hai người hợp lực, tổng so với một người đơn đả độc đấu tốt hơn. Ta bỏ xuống ngươi, lại có chỗ tốt gì?



Hai người vừa đi vừa nói chuyện, Lữ Sư Nam ở phía trước dẫn đường.



Đi ước chừng nửa khắc đồng hồ, hai người đến một bãi tha ma, khắp nơi đều là nấm mồ, trước nấm mồ, còn treo móc cờ trắng.



Thương Bình Vương chứng kiến những cờ trắng này, cũng nhíu mày:



- Tại sao lại có cờ trắng?
Lữ Sư Nam cười quái dị nói:



- Ta phát thiên địa thệ ước, nói là ta và tiểu tử kia không cùng một phe. Trên thực tế, ta và hắn hoàn toàn chính xác không cùng một phe a.



Giờ phút này Thương Bình Vương mới bừng tỉnh đại ngộ. Ở trong thiên địa thệ ước của Lữ Sư Nam, vốn đã có sơ hở, chỉ bất quá hắn một mực không có phát hiện, lực chú ý chỉ đặt ở trên người Giang Trần, lại không nghĩ rằng, Lữ Sư Nam này cũng có mưu đồ khác.



Cũng trách Thương Bình Vương tự đại, hắn và Lữ Sư Nam hợp tác, một mực đều cảm giác mình là chiếm địa vị chủ đạo, thực lực của mình mạnh hơn Lữ Sư Nam, dù Lữ Sư Nam này có chút ý kiến, cũng quả quyết không có khả năng sinh ra uy hiếp với hắn.



Cho nên, ở trước khi diệt Giang Trần, Thương Bình Vương không nghĩ tới Lữ Sư Nam sẽ ra tay với hắn.



Mặc dù muốn ra tay, muốn giật đồ, vậy cũng phải sau khi diệt Giang Trần, mới có thể sinh ra tranh chấp.



Lại không nghĩ rằng, Lữ Sư Nam này từ đầu tới đuôi liền không có nghĩ qua cùng hắn hợp tác.



Trong nội tâm Thương Bình Vương hối hận cuống quít, hắn cả đời ám toán qua vô số người, lần này ám toán Giang Trần không thành, đã đủ không may rồi.



Hôm nay lại bị Lữ Sư Nam ám toán, quả nhiên là báo ứng a.



- Lữ Sư Nam, ngươi cho rằng vây khốn ta, một mình ngươi liền có thể đối phó tiểu tử kia?



Thương Bình Vương còn muốn vãn hồi.



Nhưng Lữ Sư Nam lại cười quái dị:



- Thương Bình Vương, ngươi còn đang nằm mơ sao? Ai nói Lữ mỗ muốn một người đối phó tiểu tử kia?



- Chẳng lẽ ngươi có đồng lõa?



Ánh mắt của Thương Bình Vương đại biến.



- Là ai? Dù có đồng lõa, có thể so với bổn vương càng mạnh hơn nữa? Có thể so bổn vương càng có nắm chắc sao?



Mặt mũi của Lữ Sư Nam tràn đầy chê cười:



- Đừng cảm giác mình quá cao. Đồng lõa của ta, đã ở trên người ngươi rồi.



- Cái gì?



Thương Bình Vương bị một câu không đầu không đuôi kia, nói không hiểu thấu.