Độc Tôn Tam Giới

Chương 1539 : Tranh giành ba bảng (1)

Ngày đăng: 07:17 19/04/20


- Bây giờ nói những thứ này vẫn còn sớm. Lần này thi đấu võ tháp, ngươi phải vượt qua từng tầng vòng vây, đi tới đỉnh phong. Khiến cho mọi người đều biết, ngươi có tư cách trở thành thiếu chủ của Khổng Tước thánh sơn. Cũng là người chọn lựa tốt nhất cho vị trí thiếu chủ của Khổng Tước thánh sơn. Phải dẹp tắt tất cả tiếng tranh luận. Muốn làm được chuyện này chỉ có một cách duy nhất đó là quét ngang tất cả đối thủ? 



- Quét ngang tất cả đối thủ? 



Giang Trần nhẹ nhàng nói, ánh mắt hiện lên vẻ kích động, hắn chờ mong giờ phút này đã rất lâu rồi. 



Không phải vì hắn khát vọng trở thành thiếu chủ Khổng Tước thánh sơn. Mà là khát vọng hắn đứng ở trên võ đài bát vực, tranh hơn thua với những người trẻ tuổi cao cấp nhất bát vực. 



Nhưng mà mãi cho tới bây giờ, Giang Trần đối với quy tắc thi đấu võ tháp vẫn hoàn toàn không biết gì cả. 



Rốt cuộc Lưu Ly vương thành này có bao nhiêu thiên tài kiệt xuất hắn cũng hoàn toàn không biết gì cả. 



Thấy Giang Trần dùng ánh mắt hỏi thăm nhìn hắn, dường như Khổng Tước đại đế nhìn thấu suy nghĩ của Giang Trần, hắn cười nói: 



- Thời gian ngươi tới Lưu Ly vương thành không dài, nhất định đối với thi đấu đan tháp rất lạ lẫm. Ngươi cũng đã biết, lần này thi đấu võ tháp, có bao nhiêu người báo danh tham gia đúng không? 



Giang Trần cũng không có vội vã mà hỏi tiếp: 



- Lần này dự thi có hạn chế về số tuổi không? 



Khổng Tước đại đế gật gật đầu nói: 



- tuổi phải dưới sáu mươi. Bởi vì thịnh hội Lưu Ly vương tháp sáu mươi năm tổ chức một lần, cho nên cả đời mỗi người chỉ có thể một lần tham dự thịnh hội llvlth. 



- Như vậy có phải là hạn chế thực lực hay không? 



Khổng Tước đại đế gật gật đầu nói: 



- Phải là ngoài Thánh Cảnh, đương nhiên không có thực lực Thánh Cảnh, tham gia võ đấu Lưu Ly vương tháp chỉ có thể làm bia đỡ đạn mà thôi. 



Có hai hạn chế này, số người báo danh nhất định sẽ không tới một tình trạng khoa trương. 




- Nói như vậy đại đa số người không có bất kỳ hy vọng nào, chỉ tới góp cho đủ số thôi đúng không? 



- Góp đủ số lượng? 



Khổng Tước đại đế cười ha hả: 



- Rất nhiều người biết rõ mình không có một chút hy vọng nào, thế nhưng bọn họ vẫn vì một tranh ngạch mà tranh đoạt tới vỡ đầu mẻ trán. Ngươi biết tại sao không? 



Giang Trần khẽ giật mình: 



- Tại sao? 



- Rất đơn giản, bởi vì cơ hội lịch lãm rèn luyện. Ra tay với người đồng cấp, các loại thiên tài tụ họp, các loại thiên tài va chạm. Tất nhiên sẽ khiến cho người ta nhận được rất nhiều linh cảm. Trong lịch sử, rất nhiều thiên tài tu vi không cao cũng không có tiến vào top ba mươi sáu người mạnh nhất. Thế nhưng lại vì cảm ngộ đạt được sau khi thi đấu võ tháp, cuối cùng nhấc chân bước vào con đường cường giả. Mà ba mươi sáu người đầu tiên kia cũng có không ít người vẫn lạc. Cho nên con đường võ đạo, vĩnh viễn tràn ngập vô cùng ẩn số. Ai cũng không biết ai là người có thể cười tới cuối cùng. Thiên tài chính thức lại là một quá trình. Nói như vậy tin rằng dùng ngộ tính của ngươi cũng đã hiểu rõ đúng không? 



Giang Trần như có điều suy nghĩ, nhẹ nhàng gật đầu nói. 



Trên trăm vạn người tham dự, tất cả có vô số trận chiến lớn nhỏ, loại lịch lãm rèn luyện này bình thường tuyệt đối không có cơ hội gặp phải. 



Thử nghĩ một chút xem, tham dự loại chiến đấu này, mấy tháng thời gian, lớn nhỏ chiến đấu mấy trăm trận, thu hoạch nhận được tuyệt đối là kinh người. 



Trên thực tế đối với một ít kỳ tài võ đạo mà nói, đây tuyệt đối là một cơ hội tăng thực lực tốt, cơ hội rèn luyện tốt nhất. 



Giang Trần đột nhiên hiểu ra, tại sao lại có số lượng trên trăm vạn. 



Rất rõ ràng, nhân số trên trăm vạn dự thi tuyệt đối không phải mỗi người đều hướng về top ba mươi sáu người mạnh nhất kia. Rất nhiều người biết rẽo mình không có cơ hội tiến vào top ba mươi sáu, nhưng vẫn không thể nhịn được mà muốn tham gia. 



Nguyên nhân chính là ở chỗ này. 



Một trăm vạn người, cuối cùng nếu như có thể trổ hết tài năng, thì tuyệt đối là thiên tài trong thiên tài.