Độc Tôn Tam Giới

Chương 1548 : Thủ thắng (1)

Ngày đăng: 07:17 19/04/20


Giang Trần ngồi ở bên trong trận pháp, lại không nghĩ rằng bên ngoài mình đã trở thành chủ đề cho mọi người sôi nổi bàn luận.



Bất tri bất giác đã gần ba thời thần.



- Ồ? Dường như gần tới ba thời thần, nghe Cơ huynh nói, mấy ngàn năm nay ba thời thần là ghi chép cao nhất. Tuy rằng ta còn dư lực, có lẽ có cơ hội trùng kích ba thời thần rưỡi, thậm chí là bốn thời thần, nhưng mà hiện tại chỉ là tuyển chọn sơ bộ, thấy tốt thì lấy, không cần biểu hiện quá mức.



Giang Trần nhìn qua thời gian, quyết định thời gian vừa tới ba thời thần hắn sẽ rời khỏi trận pháp.



Khi đồng hồ cát điểm ba thời thần, bên ngoài phát ra tiếng hoan hô giống như thủy triều.



Hiên nhiên lúc này xuất hiện ghi chép ba thời thần khiến cho những người bên ngoài cảm thấy vô cùng phấn chấn. Bất kể có phải là đối thủ cạnh tranh hay không giờ phút này đều hoan hô vì Giang Trần.



Mà Giang Trần cũng không có tiếp tục mà bóp nát ngọc giản, trực tiếp bị truyền tống ra ngoài trận pháp.



Vì không muốn quá mức rêu rao, Giang Trần còn cố ý làm cho sắc mặt mình trắng bệch, bộ dáng cố gắng hết sức.



Nhưng mà hiện tại mọi người đã không thèm để ý tới những chuyệ này, mọi người chỉ để ý tới ghi chép ba thời thần.



- Chân Đan Vương vạn tuế.



- Chân Đan Vương không hổ là thần tượng của Lưu Ly vương thành, đan võ song tuyệt a.



Ở Lưu Ly vương thành, Chân Đan Vương vốn là nhân vật cấp bậc thần tượng, hôm nay hắn dùng tư thái yêu nghiệt phá vỡ ghi chép mấy ngàn năm như vậy, tự nhiên càng thêm được ủng hộ.



Cơ Tam công tử cũng đi tới, nện một quyền vào vai Giang Trần, nói:



- Hảo tiểu tử, ngươi quả thực là thâm tàng bất lộ a.



Giang Trần nhìn thấy vẻ mặt Cơ Tam công tử tràn ngập vui mừng, cũng biết rõ tiểu tử này đang cao hứng vì mình.




Với tư cách là lôi chủ, nếu như không thắng mười trận liên tiếp, vậy thì cuối cùng cũng giống như những người khác, đều phải so số trận đấu thắng lợi.



Quy tắc này đối với lôi chủ mà nói, vẫn có ưu thế.



Với tư cách là lôi chủ, trận đầu tự nhiên phải xuất chiến.



Giang Trần đứng trên lôi đài, nhìn qua chín mươi chín đối thủ trong cùng khu lôi đài, những người này có ít người ánh mắt bình tĩnh, không nhìn thấu trong lòng bọn họ đang nghĩ gì.



Có ít người trong mắt tràn ngập vẻ kích động, dường như rất muốn nhảy lên khiêu chiến lôi chủ là hắn vậy.



Hiện tại những người này thậm chí còn nghĩ muốn mượn cơ hội này một lần giương danh.



NHưng mà cũng không phải mỗi người đều có cơ hội khiêu chiến lôi chủ. Trong vòng một ngày, lôi chủ trên nguyên tắc chỉ cần tiếp nhận ba trận khiêu chiến là được.



Đương nhiên nếu như bản thân lôi chủ nguyện ý, liên tục chiến đấu cũng không phải là không thể được.



- Ta tới gặp Chân Đan Vương của Lưu Ly vương thành a.



Dưới đài bỗng nhiên có một gia hỏa mập mạp quát to một tiếng, thân thể mập mạp giống như một viên thịt trực tiếp bắn về phía lôi đài.



Giang Trần nhì gia hỏa mập mạp này.



Tu vi của tiểu tử này cũng không phải yếu, vậy mà cũng là Thánh Cảnh ngũ trọng. Nhưng mà hắn nhìn không ra Giang Trần nội liễm, không nhìn ra cảnh giới võ đạo của Giang Trần, hiển nhiên trong lòng ôm chút tâm lý may mắn, muốn thông qua một trận chiến thành danh.



Nhìn qua nụ cười xảo quyệt của tiểu tử này, Giang Trần biết rõ người này muốn đầu cơ trục lợi.



- Hắc hắc, Chân Đan Vương, mọi người đều biết ngươi là đan đạo đệ nhất nhân của Lưu Ly vương thành, là thần tượng của mọi người, ngươi cũng đừng quá ác a.