Độc Tôn Tam Giới
Chương 1556 : Pháp tướng đấu với pháp tướng (1)
Ngày đăng: 07:17 19/04/20
Phụt.
Đại hán này liên tục phun mấy ngụm máu tươi ra. Sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch giống như tờ giấy. Nhưng mà dù vậy đại hán này vẫn không dám xem thường, hai tay nắm thương, gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trần, bất chấp thương thế của bản thân.
Hiển nhiên so với thương thế hiện tại, hắn còn sợ đối phương truy kích hơn.
Giang Trần nhìn thấy đối phương không để ý tới thương thế mà lại lược trận ổn định như vậy, cho dù có tấn công lần nữa chỉ sợ cũng không xé rách được phòng ngự của đối phương.
Hắn lập tức dừng chân, ánh mắt có chút hàm xúc nhìn chằm chằm vào đại hán này rồi nói:
- Tư vị thế nào?
Đại hán này hung hăng chửi một câu:
- Tiểu tử ngươi chơi trò lừa gạt.
Giang Trần lạnh nhạt nói:
- Chẳng lẽ ngươi cũng dùng quyền quân tử? Ngươi lừa ta gạt, bất quá ta chỉ đi theo biến hóa tiết tấu của ngươi mà thi triển chút kế nhỏ mà thôi.
Lúc ấy Giang Trần thấy trong quyền cương của đối phương có lôi điện, hắn đã biết rõ ý định của đối phương. Bất quá hắn chỉ thuận thế mà làm, cố ý để cho đối phương cho rằng hắn bị thuộc tính lôi điện xâm nhập vào trong cơ thể, nhất thời mất đi sức chiến đấu. Dẫn đối phương tùy tiện tiến công, sơ sẩy phòng thủ.
Chính bởi vì như thế hắn mới có cơ hội dưới tình huống đối phương không chú ý, hung hăng đánh một kích vào ngực đối phương.
Trên thực tế Giang Trần luyện hóa huyết mạch Kim Thiền, bách độc bất xâm, vạn lôi bất phá. Đừng nói là một chút thuộc tính lôi điện như vậy, cho dù là thiên lôi bay múa đầy trời Giang Trần cũng không đổi sắc.
Đại hán kia cảm thấy ngực đau đớn một hồi, hắn biết rõ lúc này mình đã chủ quan. Chẳng những không bắt được đối thủ, ngược lại còn làm mình tổn thương không nhỏ.
Nhưng mà chuyện này càng kích thích dã tính của đại hán này.
Vân Trung Minh Hoàng nhíu mày:
- Vậy có nên đi vạch trần hắn hay không?
- Vạch trần? Trừ phi ngươi có chứng cớ rõ ràng, nếu không dựa vào suy đoán thì vạch trần thế nào được? Lại nói, đối với Chân Đan Vương mà nói, lại là một cơ hội lịch lãm rèn luyện khó có được. Bỏ qua cơ hội này có khi hắn lại oán hận ta và ngươi.
Khổng Tước đại đế chậm rãi nói.
Vân Trung Minh Hoàng khẽ giật mình nói:
- Bệ hạ, thực lực của bản thân đại hán này có lẽ ít nhất cũng là Thánh Cảnh cửu trọng đỉnh phong, tăng thêm lực lượng đồ đằng, tuyệt đối có thể so sánh với cường giả Hoàng cảnh bình thường a.
- Nhìn đi, Chân Đan Vương là người thích sáng tạo kỳ tích. Có lẽ trận chiến này hắn sẽ dùng võ đạo để dương danh thì sao?
Khổng Tước đại đế vẫn nở nụ cười bình tĩnh như vậy.
Nhưng mà những người khác, chưa hẳn Khổng Tước đại đế đã bình tĩnh được như vậy.
Bên Bàn Long đại phiệt, phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng có chút lo lắng:
- Lần này có khả năng Chân Đan Vương gặp phải chút phiền phức rồi.
Cơ Tam công tử nhìn qua hành động kỳ quái của đại hán kia, như có điều suy nghĩ, rồi đột nhiên nhớ tới cái gì đó, thất thanh nói:
- Đây là lực lượng đồ đằng sao?
Phiệt chủ Bàn Long đại phiệt gật đầu nói: